Chiều, gió nhẹ vừa phải, vui vừa phải và buồn vừa phải. Bỗng dưng nhớ "Bình yên một thoáng cho tim mềm"
Chờ nghe tình vỗ lên tim mình, chờ nghe tình lung linh... Như một câu hát ứa ra từ tim ...
Bên cạnh Hà Trần nhẹ nhàng và dịu ngọt, thấy bác Hiếu vững chãi và ấm áp làm sao