Ðề: Sự tích hoa mắc cỡ
Trích:
Nguyên văn bởi littlestar_A05
Bài này hok phải em làm đâu, chum của người ta đó...
Phố núi buồn chiều nay vắng cơn mưa
Anh trở lại triền đồi xưa lộng gió
Anh ngả lưng nép mình bên nhánh cỏ
Ngắm gió lùa trắng xóa những hàng Lau
Rồi chìm dần vào giấc ngủ chiêm bao
Mơ giấc mơ của thuở nào đọng lại
Những chiều xưa nắm tay nhau chạy mãi
Đến cuối đồi em dừng lại chỉ anh
Sắc tím hồng chen lẫn phiến lá xanh
Đang vội xếp bởi tay anh chạm nhẹ
Em mỉm cười rồi bảo anh khe khẽ
Hoa thẹn thùng, hoa "mắc cỡ" giống em
Để mỗi chiều khi bóng tối nhá nhem
Em kể anh nghe về hoa Mắc Cỡ
Tuy đơn sơ nhưng mang đầy sắc nhớ
Sắc tím đợi chờ muôn thuở thủy chung
Rồi một chiều ánh mắt ấy mong lung
Em khẽ dặn: mùa sau anh về nhé!
Em sẽ chờ trong muôn ngàn lặng lẽ
Như hoa kia sẽ nở mãi một màu
Lời nguyện thề ta hẹn ước cùng nhau
Lần tìm lại, em đâu không đến nữa
Anh dỗi hờn trách ai quên lời hứa
Để hoa kia xếp lá những chiều tàn
Anh quay về nơi phố thị cao sang
Anh đâu hay em đang nằm dưới mộ
Bên đồi hoang sắc tím buồn nở rộ
Cứ mỗi chiều xếp lá đợi chờ ai...
---
Anh ngồi đây bên nỗi buồn thực tại
Tỉnh giấc nồng mà khóe mắt cay cay.
|
Bài thơ này hay đấy bạn. Lâu lắm rồi trang văn học mới xuất hiện một vài bài thơ mới. Cố gắng phát huy nha bạn.
Trích:
Bài này hok phải em làm đâu, chum của người ta đó...
|
Mình đôi khi được "chum bài" của người khác (nếu thấy bài đó hay) nhưng bạn nhớ ghi "chum" ở đâu, "chum" của ai bạn nhé!
__________________
Chỉ mất một phút để quen ai đó, một giờ để thích ai đó , một ngày để yêu ai đó , nhưng sẽ là cả đời để bạn quên đi một người mà bạn yêu.
Khi yêu một người nào đó bạn hãy để cho người ấy ra đi (nếu họ muốn) nếu họ quay lại họ thuộc về bạn, còn nếu họ không quay lại có nghĩa là từ trước đến giờ họ chưa bao giờ thuộc vê bạn.
-------------0978184058, 01229921853
|