Họ dò dẫm trên chiếc cầu thang ọp ẹp dẫn lên căn phòng áp mái bụi bặm. Alastair cẩn thận đặt từng bước lên lối đi hẹp về phía căn buồng. Anh ta đẩy hai cánh cửa khép hở ra. "Hãy tự nhiên như ở nhà", anh ta nói, vẫy họ vào qua cánh cửa bên phải. "Cánh cửa kia vào buồng người hầu, nay mẹ tôi dùng chứa đồ tạp nham. Nếu cần mời anh sang đấy xem qua.
Bên trong căn buồng ngủ đêm của anh tối mịt, ngoại trừ chút ít ánh sáng yếu ớt mùa đông hắt vào qua ô cửa sổ bé xíu duy nhất. Anh bước về phía đó, sát góc buồng, mặt biển trải rộng ngút tầm mắt.
Alastair cúi xuống bật đèn bàn. "Nguồn ánh sáng duy nhất", anh ta nói. "Tôi hy vọng nó đủ sáng".
Anh đặt va ly xuống giường.
"Còn một chiếc đài nữa. Có thể làm anh vui được".......
thay đổi nội dung bởi: LeGiang, 21-12-2007 lúc 11:23 PM.