Vừa đi làm zìa,ko kịp rữa mặt...mệt, đuối, quạo, đói...
thấy nhà cửa sao mà lùm xùm quá...hỏi ra thì mới biết đứa em gái ruột mình bị mất cái điện thoại di động!
Tá hỏa, hoảng hốt...tức giận... sau 1 hồi cố gắng bình tĩnh, hỏi cho ra nhẽ, điều tra được chỉ có 3 người đáng nghi...(từ lúc cái đt bị bỏ quên trong nhà tắm và lúc phát hiện mất, chỉ có 3 ng ở nhà, và vào nhà tắm)
Sau 1 hồi năn nỉ, tỉ tê, nói đạo đức, lí lẽ, van xin, điều tra, chận đầu, si diễn...hỏi chứng cứ thì ....98% nghi ngờ thuộc về đối tượng X.
Cô bé X này là bạn của 1 đứa kế bên phòng đến chơi.
Tiền án X: từng là đối tượng nghi ngờ của 2 vụ mất cấp: 1 laptop, 1 điện thoại di động.
Chiện như sau: hôm nay pé X qua nhà trọ mình chơi, lúc sắp zìa pé vào nhà tắm rửa mặt (trước đó pé Y vào thì còn thấy cái đt và em gái mình có vào nhà tắm lại còn thấy...nhưng do hết tay cầm nên định sẽ quay vào lại lấy) sau đó pé X bảo là ko hề thấy cái đt. (khoảng thời gian đó ko ai vào nhà tắm (em gái mình ra ngoài đi ăn) chỉ còn lại XYZ và cả 3 nói rằng ko ai vào cho đến khi X vào.
Pé X đã đi về nhà thì mới được Y gọi điện thoại qua khu trọ trở lại vì: phòng kế bên mất đt.
Còn pé Z có bằng chứng (pé Y và pé X nói) là ko hề vào nhà tắm!
pé X bảo em ko có lấy.
pé Z bảo pé X 100% ko lấy. Lí do: im lặng!
pé Y bảo có thể pé X lấy. ko chắc. em ko lấy.
Hỏi: em có nghĩ là đt mất do người lấy ko? hay có cánh tự bay?
trả lời: người lấy.
hỏi: em nghĩ có ng lạ vào lấy ko? hay là 1 trong 3 đứa em?
trả lời: chúng em chắc rằng trong khoảng thời gian mất ko có người lạ vào.
hỏi: vậy các em nghĩ ai lấy?
trả lời: im lặng!
hơn 4 tiếng năn nĩ, dụ zỗ...nổi nóng...hù dọa....ko giải quyết được gì!
hỏi: nếu các em là người bị mất các em sẽ làm sao? Các em có bỏ qua ko?
trả lời:
X: phải chịu thôi chứ làm gì được!
Y: em ko biết!
Z: chịu thôi! ko thì kêu công an đi.
mình sắp điên máu lên rồi ko chịu được nữa...gọi công an.
Cô chủ trọ: bla bla bla....kể đầu đuôi câu chiện.
Công An: chiện gì chứ chiện mất trộn là bó tay rùi, chị hãy nói tình cảm....túm lại chiện này là chiện nhỏ, chừng nào có chiện nghiêm trọng hãy gọi!
Mình: làm gì để có chiện nghiêm trọng bây giờ ta? nhào vô đánh con này 1 trận, đâm vào tay nó cho nó chảy máu...làm gì? làm gì?....để được công an tới?
Sau 1 hồi tiếp tục gặp mặt từng em năn nĩ...nói nói nói....cố gắng bình tĩnh trước thái độ sất sược và thách thức 1 cách trơ trẻn của pé X.
mình: thôi, cũng mệt rồi, giờ mất đứa về nghỉ đi, mai còn thi nữa...để có 1 đêm si nghĩ, tối mai mình lại ngồi đây nói chiện thêm lần nữa nha, hi vọng cái đt nó rớt ở kẽ tường nào đó
Pé X: mai em phải về quê, em có kế hoạch về quê trước rồi
mình: em có thể thu xếp ở lại dùm chị 1 hôm ko? để giải quyết vụ này.
pé X: ko chị
Mình: im lặng (mịa mày tao mún đập vô mặt mầy quá - điên máu, điên máu...
bình tĩnh, bình tĩnh....
)
....bla bla...làm gì được nhau!
Bài học:
có của mà ko biết giữ thì mất là đáng!
bạn hãy là người tốt...tốt, tốt...tuân thủ pháp luật...!
Công an để làm gì? ??????????????????
nếu ai đó đánh bạn, hãy bỏ chạy...
nếu ai đó cướp đồ của bạn, hãy bỏ chạy.... và coi như may mắn vì mình còn sống
nếu ai đó đánh cắp đồ của bạn, hãy bỏ qua...coi như làm từ thiện
nếu thấy tên cướp...ko thành công đang bỏ chạy --> thôi kệ nó đi, ng bị hại ko bị gì là tốt rồi!
nếu thấy ai đó bị cướp..có thể nguy hiểm tính mạng..hỏng biết làm sao ta? gọi công an....
cầu cho nữa tiếng nữa công an có mặt!
những đối tượng bạn cần kiên nễ: công an (giao thông, hình sự, phường xã...túm lại là ng có chức có quyền), những kẽ lưu manh (vì nếu ko thì người bị thiệt sẽ là bạn
), những kẻ xấu và trơ trẻn
(vì nó liều mạng...ko lẽ chén kiểu đấu với gáo dừa)...
những đối tượng bạn có thể ăn hiếp: những người sống có văn hóa, biết cách cư xử
(vì ng ta sẽ ngại gây cải, sợ mất uy tín, ko muốn làm lớn chiện), những người có nghề nghiệp ổn định, có học thức
(ng ta là chén kiểu ko mún đấu với gáo dừa)....