Vấn đề thứ hai là lĩnh vực kinh doanh dịch vụ ... sung sướng. Đây là một nghề chính đáng, cung cấp dịch vụ phục vụ một nhu cầu rất cơ bản của con người. Thế mà pháp luật ở một số quốc gia cấm đoán, trong đó có VN.
Nhưng đã là nhu cầu cơ bản của con người thì làm sao cấm được. Thế là tồn tại một ngành kinh doanh ngoài vòng pháp luật, tạo sơ hở cho đám tú bà kiếm tiền nhiều hơn cả người tạo ra dịch vụ.
Mới đây, báo chí lùm xùm vụ nhóm người đẹp cung cấp dịch vụ tình dục. [Đăng nhập để xem liên kết. ]
Chuyện có gì ầm ĩ, ai cũng biết hết rồi. Giá cả thì thị trường cũng có khung cả, không có gì là bất ngờ.
Có cầu thì có cung, thế thôi.
PL cấm dựa vào nhiều nguyên nhân, nào là thuần phong mỹ tục (cái này ba xạo nhất, thằng nào nói nhiều là thằng tệ hại), lây lan bệnh (cái này quản lý được), ảnh hưởng hạnh phúc gia đình (cái này ngu nữa, những mối quan hệ ngoài tình dục còn nguy hại hơn nhiều) ....
Cấm mại dâm, chúng ta đã triệt tiêu quyền hưởng một nhu cầu cơ bản (nếu không nói là sung sướng nhất) của con người. Vì ai cũng biết, có rất nhiều người độc thân, có rất người tuy có vợ chồng nhưng không "hoạt động bình thường" được (hoặc dài hạn, hoặc ngắn hạn!) ... ước chừng khoảng 30% dân số trong độ tuổi có nhu cầu về tình dục. Vậy ai cung cấp cho họ?
Nếu là đại biểu quốc hội, pp sẽ ủng hộ hợp pháp hóa hoạt động mua bán dịch vụ tình dục!
Các bác lằng nhằng quá, Luật Việt Nam quy định thế thì cứ làm. Còn bác nào thích 2 em gái lấy nhau thì cứ đi qua Mỹ mà ở, cho nó tự do, cho nó bình đẳng. Mà các bác nghĩ gì khi con gái, em gái, chị gái của chính bản thân bác đi làm đám cưới với một...đứa con gái khác???