Hôm nay em trốn việc về nhà nằm, bắt chước mấy chị trốn vào đây (có gì có cớ đổ thừa hihi).
Lúc trước đầy nhiệt huyết làm việc, còn không biết sao dạo này cứ hay chán nản mất đi tinh thần làm việc. Không biết tại mình hay tại sếp nữa. Hứng thú nhất khi được làm việc được đúng với chuyên môn của mình, còn giờ thì bị bắt làm tùm lum việc, vừa mới quen với việc này thì lại bị bắt chuyển sang việc khác. Làm ở công ty này được 2 năm hơn thì chỉ có gần 6 tháng là làm việc đúng với chuyên môn, còn thời gian còn lại thì ngồi chơi hoặc bị chuyển làm việc khác. Đang yên ổn sếp mới về, bắt mình qua làm việc chung với sếp, lúc đầu cho ngồi chơi xơi nước, tuyển người mới vào làm. Người mới làm được 2 tháng chạy, dồn hết việc cho mình, trong khi mình chả biết một tí gì về mấy cái thanh toán và mua bán vật tư, cũng chẳng biết mặt mủi của cái vật tư nó ra làm sao. Làm quen trong vòng 2 tháng, chán cái công việc này, không có hứng thú làm việc nhưng rồi tự nhủ phải cố gắng để yêu công việc hiện tại, vừa mới thích ứng giờ sắp bị chuyển làm việc khác. Nản! Hix
__________________ Chỉ mất một phút để quen ai đó, một giờ để thích ai đó , một ngày để yêu ai đó , nhưng sẽ là cả đời để bạn quên đi một người mà bạn yêu.
Khi yêu một người nào đó bạn hãy để cho người ấy ra đi (nếu họ muốn) nếu họ quay lại họ thuộc về bạn, còn nếu họ không quay lại có nghĩa là từ trước đến giờ họ chưa bao giờ thuộc vê bạn. -------------0978184058, 01229921853
Bé, số sinh viên ra trường làm được đúng chuyên môn với mình rất ít. Người chọn việc hay việc chọn người đôi khi cũng là cơ duyên. Hồi chị mới ra trường, công ty có cách đào tạo nhân viên bằng cách luân phiên làm việc qua các phòng ban khác nhau, cuối cùng, chỗ nào hợp nhất thì làm phòng ban đó. Sếp có quan điểm mà nhiều em sinh viên mới ra trường sốc là "sinh viên mới ra trường chỉ là tờ giấy trắng", hè hè, vì sếp không tin vào kiến thức học được ở trường. Ở các cty lớn, nhiều khi vào mất cả năm chỉ để đi ..pho to giấy tờ và làm vài việc lặt vặt.
Nói chung, sếp thì có nhiều dạng sếp, bữa nào rảnh rang, tám sau.
Bé nghỉ ở nhà, ăn ngủ cho khỏe, mai vào "chiến đấu" tiếp, hen.
Bị chuyển đi các phòng ban là chuẩn bị lên Sếp đó. Vì luân chuyển là bước cần thiết để lãnh đạo tương lai nắm rõ công ty. Đây là điều đáng mừng. Ngày nay các Cty cơ cấu lãnh đạo thường lấy người trong Cty (tỉ lệ thành công cao) hơn là thay máu (mời bên ngoài về, thất bại rất cao).
Làm nhiều việc khác nhau ở cùng 1 công ty cũng có cái hay, CBMM à. Ít nhất em cũng hình dung được công việc cụ thể của từng bộ phận, sự kết nối để tạo ra kết quả chung, để sau này, khi em ổn định ở 1 vị trí nào đó, sẽ có sự kết hợp ăn ý hơn. Chứ như chỗ chị làm, có những người (kể cả 1 số lãnh đạo cấp trung và cao) vẫn không hình dung được phòng chị có chức năng gì, làm gì,... hic hic. Nhiều khi tủi thân và bực bội hết sức, vì mình làm đúng chức năng mà họ cứ tưởng mình tài lanh, bó tay ....
Tình cờ, hôm nay cũng là một ngày chị trốn việc, làm đơn nghỉ phép, chỉ để đi lanh quanh, làm 1 số việc muốn làm,... Coi như 1 ngày xả street để mai bước vào công việc nhẹ đầu hơn 1 chút...
Các anh sếp trong cty đang chuẩn bị đi hội nghị ở Hàn quốc, thế là các em admin khóc ròng vì cái thủ tục vi sa của đất nước kim chi, hic.
Sáng mình nghe em thỏ thẻ với anh KTS trưởng, "anh, sao anh không lấy quốc tịch nước ngoài luôn, anh giữ quốc tịch VN chi cho em khổ thế này?". vì số là mặc dù anh í sống ở nước ngoài, lấy vợ nước ngoài nhưng vẫn giữ quốc tịch Việt Nam và hộ khẩu tại ...Hà nội. Thế là, phải làm riêng cho anh í một bộ hồ sơ riêng với các quy định riêng gửi ra Hà nội, chưa kể đã đời mới lấy được sao kê số dư tài khoản cty nộp cho lãnh sự quán TP.HCM, giờ phải xin bản khác gửi ra Hà nội.
Anh KTS cũng "thỏ thẻ" lại: "Em biết không, khi anh ở nước ngoài, bạn bè anh khi qua khu vực hải quan, cứ thẳng tiến mà đi, còn anh, phải xếp hàng, cái hàng dài nhất, cái chỗ xấu nhất, chờ đời lâu nhất, nói chung là ...nhục nhất"
Em gái tròn xoe mắt : "thế anh đổi quốc tịch đi anh"
Sáng nay nhận được một cuộc điện thoại, ôi chao, cái giọng nói, cái cách cười, cách nói chuyện của bạn này giống anh đến lạ. Chợt nhớ hình như gần 2 năm rồi không gặp anh.
Chơi thân với nhau rồi, em mới biết anh "là ai". Cũng mất thời gian khá lâu mới quen được cảm giác mỗi lần cả đám đi chơi là sẽ có những "cặp mắt quan sát từ xa", riết rồi cũng quen, cũng ăn chơi từng bừng, hát hò vang đường phố, cũng lê la bờ kè, quán cóc,...
Rối anh thông báo anh sắp đính hôn, một cuộc hôn nhân đã được gia đình hai bên sắp xếp. Đám thằng Péo phản đối ầm ĩ, lôi cả em vào, nhưng em chỉ nói, anh có cuộc sống khác, và anh phải cưới thôi...
Nhớ tối trước ngày đính hôn, anh vẫn còn đi chơi với bọn em, còn cười toe toét khi nói "anh chỉ vác xác tới thôi mà, mọi thứ đã được chuẩn bị hoàn hảo". Anh cười nhưng em nhìn thấy mắt anh xa xăm lắm.
Rồi anh thông báo ngày cưới, ngày rất đẹp, anh nói sẽ mời em nhưng chẳng thấy thiệp mời hay cuộc điện thoại nào. Em cũng chẳng ngạc nhiên vì em biết đám cưới của anh, an ninh sẽ được thắt chặt, chắc chắn khu vực đó sẽ được phong tỏa, toàn bộ các nhân vật chóp bu nhất sẽ có mặt, nên em vào đó để làm gì?
Gặp lại nhau, chưa kịp chúc mừng, anh nhẹ nhàng nói anh từ hôn rồi, anh nói nhẹ như không nhưng sao em cứ nghe lòng đăng đắng. Tiệc đã được đặt, thiệp đã được phát ra, vậy mà anh vẫn quyết định hủy bỏ. Anh nói cô ấy rất buồn và đã ra nước ngoài du học. Thôi thì cầu mong cô ấy vượt qua, có lẽ sẽ thanh thản hơn khi cô ấy nghe được lời anh nói với em trước ngày cưới "Ừ, thì cưới, nhưng chắc chắn anh sẽ vẫn có ...bạn trai".
Chị NKB nói đúng đó chị Kiến! Em bắt đầu "ghiền" đọc bài viết của chị mỗi khi có cơ hội trốn việc rùi đó.
__________________ Chỉ mất một phút để quen ai đó, một giờ để thích ai đó , một ngày để yêu ai đó , nhưng sẽ là cả đời để bạn quên đi một người mà bạn yêu.
Khi yêu một người nào đó bạn hãy để cho người ấy ra đi (nếu họ muốn) nếu họ quay lại họ thuộc về bạn, còn nếu họ không quay lại có nghĩa là từ trước đến giờ họ chưa bao giờ thuộc vê bạn. -------------0978184058, 01229921853
Làm nhiều việc khác nhau ở cùng 1 công ty cũng có cái hay, CBMM à. Ít nhất em cũng hình dung được công việc cụ thể của từng bộ phận, sự kết nối để tạo ra kết quả chung, để sau này, khi em ổn định ở 1 vị trí nào đó, sẽ có sự kết hợp ăn ý hơn. Chứ như chỗ chị làm, có những người (kể cả 1 số lãnh đạo cấp trung và cao) vẫn không hình dung được phòng chị có chức năng gì, làm gì,... hic hic. Nhiều khi tủi thân và bực bội hết sức, vì mình làm đúng chức năng mà họ cứ tưởng mình tài lanh, bó tay ....
Tình cờ, hôm nay cũng là một ngày chị trốn việc, làm đơn nghỉ phép, chỉ để đi lanh quanh, làm 1 số việc muốn làm,... Coi như 1 ngày xả street để mai bước vào công việc nhẹ đầu hơn 1 chút...
Trốn việc đã đời mà chỉ có chuyện uống cà phe tán dóc thì trốn chi uổn vậy? Hèn chi có 2 "cụ". Rủ nhậu thử coi đông không thì biết.
__________________
Rượu đã say một đời ta du tử
Để quên em và cũng được quên ta ...