Ðề: Chia sẻ kinh nghiệm học tập từ thực tế bản thân
Chào bác Green Lotus
Những lời nhận xét của bác rất hay và rất đáng để suy ngẫm. Tuy nhiên theo em thì hình như tầm nhìn của bác còn nhiều hạn chế. Dù sao cũng không trách bác được vì bác không có đủ những trải nghiệm để đánh giá một vấn đề như thế.
__________________
Don't lose your way
With each passing day.....
/)__/)
(='.'=)
(")_(")
Ðề: Chia sẻ kinh nghiệm học tập từ thực tế bản thân
hihihi
hình như mọi người ác cảm với dân Y thì phải
định không nói gì nhưng không nói thì tội bé hướng dương quá
1. ai đó nói em hướng duơng suy nghĩ lý tưởng quá! ừ lý tưởng thì tốt chứ sao? chẳng nhẻ lại bắt em nó sống vứt bỏ đi lý tưởng để hòa nhập vào thực tế ngay như một số người à, như thế là không công bằng, em nó còn quá trẻ mà, cứ để nó lựa chọn ký tưởng, chắc gì chấp nhận thực tế và bỏ quên lý tưởng như bọn mình là đúng? SỐNG PHẢI CÓ LÝ TƯỞNG ĐẾN LÀM CUỘC SỐNG TỐT ĐẸP HƠN. CUỘC SỐNG CHỈ XẤU ĐI KHI NHỮNG NGƯỜI GIỎI KHÔNG CÒN TIN VÀO LÝ TƯỞNG.
2. Ai đó nói khi vào Y thì mang trong mình kiêu hãnh và tự hào bản thân! ừ nhưng đâu riêng gì Y, ai vào được đại học cũng có cảm giác đó mà. Không biết có phải cao nhất không nhưng đỉnh núi vẫn là đĩnh núi, người ta chỉ không thấy mình cao nhất khi " đúng núi này mà trông núi nọ". SInh viên Y được quyền kiêu hảnh và tự hào, vì thế phải học thật tốt để không làm mất đi niềm kiêu hãnh đó, phải tự hào rằng dân Y có thể bỏ nghề và làm được các ngành khác thậm chí rất thành công, nhưng không phải dễ gì mà ngành khác dám tự chửa bệnh cho mình. Phải kiêu hãnh vì ta đã vượt qua thử thách lớn, phải tự hào vì ta đang làm cái nghề khủng khiếp LẤY SINH MẠNG BỆNH NHÂN LÀM CƠM ÁO, CÁI NGHỀ MÀ KHÔNG PHẢI AI CŨNG DÁM LÀM
3. Không phải mình làm ngành Y rồi bênh vực ngành y nhưng ai đó nói ngành y chỉ cứu dược 1 người còn các ngành khác thì có thể ảnh hưởng tới cả thế hệ, nghe cũng có lý đấy nhưng thật sự thì không thể lạm bàn vấn đề này trên diễn đàn vì có những điều sẽ trái quy định, mà không nêu ra hết thì không thể kết luận 1 câu theo cảm tính, chỉ biết rằng khi bạn hay người than bị bệnh bạn sẽ hiểu CẢ THẾ HỆ ẤY TỰ MỖI BẢN THÂN SẼ HOÀN THIỆN VÀ SỮA SAI ĐỂ TỮ CỨU LẤY BẢN THÂN, NHƯNG CÁI CON NGƯỜI BỆNH ĐANG NẰM ĐẤY THÌ PHẢI CẦN TỚI NGÀNH Y Và cho dù bạn có đi cứu cả thế hệ thì cũng không thể cứu người thân mình.
4. AI đó đã nói làm ngành Y dược sẽ giàu và ám chỉ rằng làm giàu qua tiêu cực, uh thì đúng rồi nhưng mà ngành nào cũng vậy hể có tiêu cực thì sẽ giàu đâu riêng gì ngành Y. Có điều ngành Y kiếm sống bằng sinh mạng bệnh nhân nên các tiêu cực dù là nhỏ như là việc bồi dưỡng y tá chích không đau, hay mua thuốc không hết to bị phân biệt đối xử ... thì lại bị lên án. ừ tôi cũng không ủng hộ việc này vì như thế là tàn nhẫn nhưng công bằng thì phải lên án tiêu cực của những ngành khác nữa chứ, hay chỉ khi nào ảnh hưởng tới quyền lợi của bản thân mới lên tiếng còn những tiêu cực có lợi cho bản thân, làm tăng doanh số, công việc thuận tiện ... thì lại êm đềm bỏ mặc thây kệ không đáng gì. XÃ HỘI CHỈ XẤU ĐI KHI NHỮNG NGƯỜI TỐT KHÔNG DÁM LÊN TIẾNG.
5. Tất cả các ngành đều có niềm tự hào, chỉ cần hoàn thành tốt công việc của mình là sẽ được xã hội trân trọng, không phải vì mình là bác sĩ mà xem thuờng hộ lý, không phải vì mình là kỹ sư mà xem thường công nhân, không phải vì mình là nhân viên mà xem thuờng gác công, không phải vì mình có việc làm ổn định mà dè môi lắc tay trước những người bán vé số hàng rong, thậm chí móc bọc ăn xin, .... mình có làm gì hơn họ đâu, thậm chí mình làm việc còn lười hơn họ, mình tự cho là mình có kiến thước ah, thế thì đâu có gì là bình đẳng, tại sau mình làm ngày 8h lảnh lương bạc triệu, họ ngày chỉ nghĩ có 8h mà vất vả không đủ ăn đủ ở ... nói chung tất cả mọi người, mọi nghề đều phục vụ cho xã hội, và nghề nào cũng làm việc hết mình DƯỚI ÁNH SÁNG CHÍNH NGHĨA MỌI NGƯỜI ĐỀU BÌNH ĐẲNG.
__________________
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Cuộc đời như nước chảy hoa trôi
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương mãi để đời.
Ðề: Chia sẻ kinh nghiệm học tập từ thực tế bản thân
Bây giờ các em lớp 12 chuẩn bị thi tốt nghiệp, do đó các em cần giữ gìn sức khỏe. Hạn chế ăn những thức ăn không rõ nguồn gốc (ăn vặt vì dễ bị ngộ độc thức phẩm). Tránh thức quá khuya. Lúc này là lúc các em hệ thống lại kiến thức chứ không phải lúc đi sâu vào chi tiết. Chúc các em thi thành công.
Ðề: Chia sẻ kinh nghiệm học tập từ thực tế bản thân
Trích:
Nguyên văn bởi Vinh Loc 90A
Bây giờ các em lớp 12 chuẩn bị thi tốt nghiệp, do đó các em cần giữ gìn sức khỏe. Hạn chế ăn những thức ăn không rõ nguồn gốc (ăn vặt vì dễ bị ngộ độc thức phẩm). Tránh thức quá khuya. Lúc này là lúc các em hệ thống lại kiến thức chứ không phải lúc đi sâu vào chi tiết. Chúc các em thi thành công.
Các em lưu ý thêm chuyện này:
- Không nên ăn hột vịt lộn, đậu đen, chuối, bắp. Nên ăn đậu đỏ.
- Tránh nói các từ như "trượt", "rớt". Tránh nói các số 1,2,3,4. Ví dụ nếu người ta hỏi mấy giờ, nếu là 1h chiều thì phải nói là 13h.
__________________
...Từ độ mang gươm đi mở cõi.
Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long...
Ðề: Chia sẻ kinh nghiệm học tập từ thực tế bản thân
Trích:
Nguyên văn bởi 92A01
Các em lưu ý thêm chuyện này:
- Không nên ăn hột vịt lộn, đậu đen, chuối, bắp. Nên ăn đậu đỏ.
- Tránh nói các từ như "trượt", "rớt". Tránh nói các số 1,2,3,4. Ví dụ nếu người ta hỏi mấy giờ, nếu là 1h chiều thì phải nói là 13h.
Ðề: Chia sẻ kinh nghiệm học tập từ thực tế bản thân
Trích:
Nguyên văn bởi Green Lotus
Lâu quá không vào trang nhà LQD. Nhân lúc vừa xong hết reports. Định bụng đi uống cafe thì chợt nghĩ lại, cũng sắp đến mùa tuyển sinh DH, thôi bèn lên mạng nói chuyện giáo dục và đào tạo ( 2 mảng) chia xẻ cùng các bạn.
- Hồi SV, bạn bè có giới thiệu cho 1 cô SV sư phạm Văn ở CĐSP LA. Sau khi về quê đi chơi mấy lần, cổ cũng có vẻ thích mình lắm, nên khi mình vào lại SG để học, hàng tuần đều nhận được thư của cô ấy. Đầu tiên thì thấy cũng khoái nên trả lời lại, về sau thấy sai chính tả nhiều quá nên đành thôi. Câu cú luộm thuộm, diễn tả không nên lời, sai ngữ pháp lẫn từ ngữ trong tiếng Việt nghiêm trọng, vậy mà trong thư lúc nào cũng " anh ơi, cái học kỳ vừa rồi em đứng nhứt lớp ". Nghe đâu sau này cô lấy được chồng giàu có nên xinh đẹp vô ngần, năm nào cũng đoạt viên phấn vàng ...( mảng giáo dục)
- Lên đại học, một trường danh giá mà học sinh cũng phải giải được mấy bài hàm số bậc 3 mới đỗ được, giảng viên lại càng đáng yêu hơn. Choáng ngợp trước các học hàm và học vị của họ ( lúc ấu nhi mình vẫn tưởng học hàm là đọc thuộc nhiều bị trẹo quai hàm ). Do yếu tố lịch sử khách quan, phần lớn được đào tạo ở Lômônôxốp, Ki Ép, Buđarétpet, ...các chuyên ngành như vật tư, công nông ngư nghiệp. Về nước, với tấm bằng phó tiến sĩ, bỗng dưng ngủ 1 đêm thức dậy trở thành tiến sĩ . Mấy ông tiến sĩ không chịu được, sáng mai vội vã cho gia nô đi in lại name card mới tên gọi " tiến sĩ khoa học", không lẽ lại đồng sàng..Và đất nước mở cửa, họ nô nức ôm từ điển dịch sách tiếng Anh ra thành giáo trình để dạy, dịch ngây ngô không sát nghĩa khiến sinh viên không hiểu bị mắng ngay " các em phải tự học". Các thầy cô trở thành phát thanh viên với những giọng đọc truyền cảm và các sinh viên là các tay chép chuyên nghiệp. Các luận văn cử nhân là các công trình sao chép công phu từ khoa này sang khoa khác, khóa này sang khóa khác, lò xò bìa mạ vàng đẹp mắt. Ra trường, thất nghiệp cả lũ vì viết thư xin việc mà giống nhau như đúc vì thói quen sao chép, ăn không nên đọi nói không nên lời, không sáng tạo nổi 1 cái thư xin việc. Mình may mắn tìm được việc làm ngay vì có óc sáng tạo hơn chúng nó ( bật mí là copy 1 cái thư xin việc trên mạng, sửa lại 1 tý và sáng tạo chèn 1 bông hồng ngay vào chỗ Towhom it may concern - do mới học kỹ năng insert trong winword) ( mảng đào tạo)
- Đua đòi cao học và nghiên cứu sinh, 1/3 học viên là thất nghiệp không biết làm gì bèn đi học, 1/3 là sự o ép của gia đình và óc bon chen, còn lại là muốn có bằng cấp để làm cái gì đó. Lớp chia 2 phe ( kiểu phe áo dài/kẹp tóc và phe mày râu trong báo Mực tím hầu xưa). Để không trượt trong các kỳ thi, các phe tận dụng tối đa thế mạnh của mình. Ai có X dùng X, ai có Y dùng Y.., ai không có XY thì dùng Z..... Rồi tất cả đều vinh quy, với các luận án, đề tài khoa học " có thể ứng dụng thực tế" trong thư viện. Hôm gặp 1 chị kia, trước là cán bộ giữ thư viện và là hung thần của nhiều sinh viên, giờ bỗng dưng trở thành thạc sĩ y khoa. Chị tươi cười bảo, đề tài của chị là " Thống kê tình hình mắc bệnh ỉa chảy của dân cư vùng Đồng Tháp Mười từ năm 2000-2005". Tôi hỏi thế chị là thạc sĩ toán học thống kê à. Chị chặc lưỡi, thống kê là thống kê thế nào, y khoa hẳn hoi nhá. Các thầy trong trường trong viện cả, lên đây mượn sách quen chị hết. Mấy thầy thương chị ngần ấy năm lặn ngụp trong đống tri thức sách vở kia, KQ toàn là chín phẩy năm, chín phẩy năm và chín phầy năm....Kết luận: các buổi bảo vệ luận án đều mang dấu ấn SV 96.
Thôi sắp hết giờ rồi, chuẩn bị đi về. Phải chen lấn với hàng vạn tú tài cử nhân thạc sĩ tiến sĩ trên con đường chật hẹp của Sài thành thôi,,,
bây giờ đọc lại thấy những gì Green Lotus viết rất đúng với thực trạng của nền Giáo Dục Việt Nam, một người bạn nói với M như sau : ở nước ngoài chức danh Giáo Sư được giữ vững khi họ liên tục có những đề tài, báo cáo, khoa học mới ..chứ không phải như VN cứ chức danh Giáo Sư mãi hoài mà không có 1 công trình nghiên cứu nào nữa.
Rất ít trường hợp tự nghiên cứu mày mò cả Sinh Viên và thầy giáo trên Giảng Đường đại học, thầy thì chạy xô dạy, trò thì chạy xô học, ai cũng lo toan cuộc sống nên chất lượng Giáo Dục rất thấp. Đó cũng là lý do vì sao những vị nghiên cứu sinh hay chuyên viên người Việt ở nước ngoài vẫn không dám về VN phục vụ và làm việc.
Bài toán Giáo Dục Việt Nam cần phải thay đỗi từ cội rễ mong ra mới phát triển được.
Ðề: Chia sẻ kinh nghiệm học tập từ thực tế bản thân
Trích:
Nguyên văn bởi 92A01
Các em lưu ý thêm chuyện này:
- Không nên ăn hột vịt lộn, đậu đen, chuối, bắp. Nên ăn đậu đỏ.
- Tránh nói các từ như "trượt", "rớt". Tránh nói các số 1,2,3,4. Ví dụ nếu người ta hỏi mấy giờ, nếu là 1h chiều thì phải nói là 13h.