Viết về khu nội trú chúng ta có một bài thơ rất hay của bạn Phạm Văn Nghiệp 93D16. Nghiệp quê ở huyện Tân Trụ, sinh ra trong một gia đình nhà giáo có truyền thống về thơ văn. Ngay từ nhỏ Nghiệp đã sớm bộc lộ năng khiếu văn chương của mình. 93D ngày xưa rất tự hào có một thành viên như Nghiệp. Năm lớp 12 anh đã xuất sắc đạt giải 3 cấp quốc gia môn Văn và được tuyển vào trường Đại học Ngoại thương chi nhánh TpHCM.
Nghiệp tuy không đăng ký ở nội trú nhưng cũng thường đến thăm và khá hiểu về cuộc sống nội trú của các bạn. Anh đã viết một bài thơ tặng các bạn ở nội trú và bài thơ này được đăng trên tạp san báo xuân của trường Lê Quý Đôn năm 1996. Bài thơ đã miêu tả một hình ảnh rất lãng mạn trong khu nội trú trường Lê Quý Đôn trong những năm 1993-1996. Xin phép Nghiệp được giới thiệu lại bài thơ này cùng mọi người.
Dương Hoàng Hiệp -93D
ĐÊM NỘI TRÚ
Đêm nội trú, gió tìm hương dạ thảo
Rồi ùa nhau qua cửa sổ vào phòng
Hương hoa cỏ hoà vào hương tập vở
Đêm chập chùng, đêm bỗng hoá mênh mông.
Đêm nội trú, ai ngồi bên cửa sổ
Thoáng hương hoa chợt nhớ đến mẹ hiền
Nơi xóm nhỏ giữa hương đồng man mác
Nhớ con mình mẹ ngủ chắc không yên.
Đêm nội trú, tiếng ve dần lặng hết
Gió tràn vào nghe lạnh toát hơi sương
Ai mải miết ôn bài mai đến lớp
Chợt nhìn ngang, trăng đã đến cổng trường!
Đêm nội trú chìm sâu trong mộng ngọc
Nụ cười tươi trong đôi mắt khép hờ
Gió lơ đãng thổi tung đôi làn tóc
Ánh trăng vàng qua cửa lạc vào mơ.
(Phạm Văn Nghiệp-93D16)
__________________
Mọi lý thuyết đều là màu xám. Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi...
|