Bài phát biểu của MC Phượng Tường tại lễ ra trường của các bạn 07
Kính thưa đại biểu, PHHS, các Thầy cô và tất cả các bạn học sinh!
Một năm học nữa lại qua.Có gì lạ khi hè đến nhưng các 07 thân yêu ơi, đối với chúng ta đó là hạ cuối. Chợt nhắm mắt một cái mà đã thấy mình lớn thật nhanh. Thầy kính yêu ơi! Có phải tóc Thầy mỗi ngày lại bạc hơn không hay tại vì mắt con đang hoen cay? Cô kính yêu ơi có phải đôi tay cô mỗi ngày lại run hơn không sao những nét chữ nghe thật buồn...!Tình thương mà Thầy cô đã dành cho chúng con lớn quá!Làm sao con có thể quay về với những tiết học hôm nào để nghe Cô giảng bài, nghe Thầy dạy những cách sống trong cuộc đời.Con thèm một bài kiểm tra để mình học hành đàng hoàng hơn nữa. Con thèm được một lần Thầy cô gọi tên con. Hôm nay chúng con được ngồi lại lần cuối cùng Thầy cô, cùng bè bạn.Những chiếc bong bóng sẽ bay lên, đều gì sẽ chờ đợi chúng con. Con muốn được một lần ôm cái dáng gầy gò của cô, cái dáng mà hôm nào đi học con cũng thấy.Ngày nào cô cũng thương tụi con bằng thứ tình cảm lớn hơn ngày hôm qua. Tụi con muốn được Thầy, Cô gọi tên để được nói một tiếng "dạ". Mai chúng con đi Thầy cô có nhớ tụi con không? Thầy cô sẽ nhớ về một khoá mà toàn những học sinh siêu quậy phải không ạ!Thầy thường nói rằng:"Tụi con! Hãy nghe đây!".Vâng ạ! Tụi con đang nghe đây ạ!Tụi con đang ghi những từ ấy vào trong trí nhớ đây ạ! Chỉ để một điều rằng khi nhớ thầy nước mắt tụi con sẽ bớt cay hơn. Cô ơi!Cô có biết chiếc áo dài cô đang mặc để đến lớp sẽ mãi in trong tâm trí chúng con suốt một đời không? Và tiếng còn thể dục nữa!Các bạn học sinh các bạn sẽ mãi nhớ về tiếng còn thể dục phải không ạ!Các bạn có nhớ những buổi học nào đầy nắng. Thầy cùng tụi mình tập bài thể dục dười những bóng mát sân trường không. Chúng ta sẽ nhớ hoài phải không các bạn. Chúng con xin gửi những lời tri ân chân thành nhất đến tất cả Thầy cô.Mai, tụi con sẽ lớn thật nhanh khi không còn là học sinh nữa nhưng tụi con sẽ nhớ mãi những người đưa đò vĩ đại nhất, hiền từ nhất. Các bạn ơi! Thầy cô sẽ thương và nhớ tụi mình mà đúng không ạ!
Các bạn ơi!Chỉ còn vài tiếng nữa thôi là mỗi đứa một phương trời. Mình sắp phải chia thay nhau rồi đấy. Các bạn có nghe tiếng gọi của đoàn tàu mà mai nó sẽ chở tụi mình đi thật xa. Các bạn có thấy phượng đang nở thật tươi không? Nó sẽ nói rằng mai sẽ mang chúng mình đi, nó hỏi rằng sao tụi mình không tha thứ những lỗi lầm cho nhau để nước mắt bớt nhoà hơn.Các bạn có nhớ không ngày tụi mình lên lớp 10 ấy? Đứa nào cũng đen đúa, ngơ ngơ, đưa mẹ ra bến xe mà đường về nhà trọ sao thênh thang.Rồi ba năm chung sống, học hành bên nhau, ta gọi nhau bằng mày, bằng tao, bằng ông, bằng bà thân thiết. Chia nhau một trái dưa leo, một ly cà phê thức trắng, một câu chuyện về hoàn cảnh mỗi đứa mà nước mắt ướt đầm cả gối. Mình sẽ nhớ những lần đạp xe đến trường, mồ hôi chảy đầy vai mà thấy vui sao. Vậy mà các bạn biết không? Con đường đến trường ngày hôm qua với mình sao mà ngắn thế. Mình cố chạy thật chậm nhưng bánh xe vẫn lăn, những hàng bằng lăng cứ xa mãi.Những buổi trưa ....(mất một đoạn rùi!)
...mạnh khoẻ. Chúc các bạn thân yêu của mình tự tin bước vào cánh cửa đại học. Và bây giờ mình muốn nhìn kỹ lại gương mặt của 88 bạn 12 A,B,C ở đây. Mình muốn các bạn đặt bàn tay lên nhau thật nồng ấm một lần cuối có được không ạ! Tạm biệt Thầy cô kính yêu của chúng con, tạm biệt KTX thân thương, tạm biệt ngôi trường chuyên đầy ấp những kỷ niệm và tạm biệt các bạn.
__________________ Necessity is the mother of in(ter)vention.
Speak softly & carry a big stick. My Technical Blog
thay đổi nội dung bởi: myhanh, 23-05-2010 lúc 11:55 PM.
Lý do: Lỗi đánh máy
Ðề: Bài phát biểu của MC Phượng Tường tại lễ ra trường của các bạn 07
Hôm đấy là ngày ra trường của K07 mà K08, K09 cứ gọi là khóc như mưa í. Không hiểu sao lại buồn đến vậy. Cả bọn cứ thủ thỉ với nhau :"Đến bọn mình thì thế nào nhỉ? Chắc là chết mất hixhix"
Mấy thầy cô thì nước mắt ngắn nước mắt dài luôn, nhiều thầy em không hiểu vì nắng hay vì không thể nén giọt nước mắt mà đi một mạch vào văn phòng, không quay lại...... nhưng đôi vai thì cứ rung lên. Chắc là nắng! Cô Liên đến nắm tay các anh chị, cười một cái thật tươi trong dòng nước mắt để khích lệ mọi người, thầy Tuyến thì cứ gọi là buồn ơi là sầu! Lúc các anh chị hát "MOng ước kỉ niệm xưa" thầy cũng hát, cũng khóc cùng các anh chị.
Mọi người cùng khóc ho ngày chia tay, không hiểu sao đến đoạn chị Phượng Tường lên phát biểu, trời âm u, chuyển mây như sắp mưa làm cho mọi người càng buồn không chịu nổi, chắc là ông trời cũng buồn
EM nhớ trong cái đoạn mất rùi của anh myhanh có một đoạn là "các em K08, K09 ơi, các em thấy đấy, ngày chia tay buồn là vậy nên hãy quí trọng những giây phút mình được ở bên nhau, quí trọng tình bạn và những ngày còn được vui đùa dưới mái trường.........."
Hạ cuối!
Ðề: Bài phát biểu của MC Phượng Tường tại lễ ra trường của các bạn 07
Trích:
Nguyên văn bởi chanh_love
Anh myhanh có thể đăng lại đầy đủ ko ạ? em muốn giữ làm kỉ niệm.
Cái này chờ dịp anh về trường xin copy lại bản lưu ở phòng truyền thống mới bổ sung được. Hôm trước nhờ Thầy gì đó ở Đoàn Thanh niên sao giúp, anh không kiểm tra về đến nhà mới hay là mất một đoạn.
__________________ Necessity is the mother of in(ter)vention.
Speak softly & carry a big stick. My Technical Blog
Ðề: Bài phát biểu của MC Phượng Tường tại lễ ra trường của các bạn 07
Đúng là ngày chia tay nào cũng tràn đầy cảm xúc!
Chúc các em K07 đạt nhiều thành công trên con đường đầy chông gai phía trước. Hay tự tin và tự hào vì chúng ta là học sinh Lê Quý Đôn - Long An ( sr mọi người, cho em muốn giữ một chút kỉ niệm về trường cũ nhe )
Trích:
Hôm đấy là ngày ra trường của K07 mà K08, K09 cứ gọi là khóc như mưa í.
Chắc chắn là trong đám K08, K09 có mấy cô nàng quyến luyến không rời rồi ( hồi đó mình cũng vậy nên kinh nghiệm, hihiihihihi).
Trích:
Mấy thầy cô thì nước mắt ngắn nước mắt dài luôn,
Mừng quá, thoát khỏi lũ học trò nghịch ngợm (mà thật dễ thương này)
!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Queo cơm 88 tân cụ học sinh
__________________
Nam vô tửu như kỳ vô phong!
Email: nhtrivp@gmail.com
HP: 0937 89 00 45
Ðề: Bài phát biểu của MC Phượng Tường tại lễ ra trường của các bạn 07
Nhớ nước mắt của nhỏ bạn thân trên vai của mình.Nhớ cái bắt tay nồng ấm,cái ôm thật chặt! Sao mà thương quá 07 ơi! Mới ngày nào mình còn mặc áo dài đến lớp,còn là một cô bé dân huyện đen đúa,ngồ ngộ.vậy mà.........lớn thật nhanh!
Mình nhớ ngày ấy,nước mắt đã rơi thật nhiều!
Ðề: Bài phát biểu của MC Phượng Tường tại lễ ra trường của các bạn 07
Ngày ra trường nào cũng buồn cả...Trường LQĐ có nhiều kỉ niệm wa.Đọc lại bài phát biểu của PT a cũng thấy "chột dạ"..dù a nhà ở TX nên ko có trải wa nhiều kinh nghiệm nhà trọ như e vjk...hjx...mới đó mà đã 1 năm ruj...đọc bài phát biểu của e mà hình ảnh ngày tổng kết năm ngoái như tái hiện lại zậy..
Ah PT e có nhớ ngày chja tay năm ngoái có e gái nào khoá 07,08 nhìn a mà khóc ko zậy...
Ðề: Bài phát biểu của MC Phượng Tường tại lễ ra trường của các bạn 07
Trời đất! đến giờ phút chia tay mà anh Khanh An còn để ý thấy mấy cái vụ đó hả!mà con "e gái" nữa mới ghê! Quá dữ! ah mà nếu có nhìn a rồi khóc thì coi chừng vì lí do khác!!!! "e gái"mà! nhạy cảm lắm!