em cũng đã từng lên langbiang nhưng khác anh ở chổ là không đi xe mà ... đi bộ( ko có tiền đi xe...hihi). có đoạn đi chung với người dân tộc bản xứ, trò chuyện với họ cũng thú vị lắm vì hiểu thêm được nhiều thứ ở đó. vừa đi vừa ngắm cảnh và cảm nhận độ dốc của đồi núi, khúc uốn cong của đường đi...rất tuyệt. nhất là lên đến đỉnh ngắm khung cảnh xung quanh hư ảo dưới lớp sương mù buồi sáng. tất cả như một bức tranh thơ mộng, huyền hoặc.
|