View Single Post
Old 19-04-2008, 04:42 PM   #10
Hồ sơ
Lust,Caution(Sắc,Giới)
Junior Member
 
Tham gia ngày: Apr 2008
Số bài viết: 3
Tiền: 25
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 3 Posts
Lust,Caution(Sắc,Giới) is on a distinguished road
Default Ðề: Sắc giới! Bà con xem chưa?


1. Cho Vương Giải Chi

Mối tình đầu của Vương Giải Chi

Tình yêu giữa Quảng Dụ Dân và Vương Giải Chi thoạt nhìn chỉ là kiểu tình yêu tiêu biểu giữa cô sinh viên năm dưới xinh đẹp và anh chàng thủ lĩnh sinh viên năm trên đẹp trai, đầy khí chất. Nhưng tình cảm Giải Chi dành cho Dụ Dân phức tạp hơn thế. Cô yêu Dụ Dân như yêu một ngọn đuốc sáng, rực cháy. Anh là chàng trai với đầy nhiệt huyết và đam mê, anh ấm áp, rạng rỡ như một ngọn đuốc sáng. Khi Giải Chi quan sát anh trên sân khấu, thấy sự nhiệt huyết trong con người anh là khi cô đang cô độc. Giải Chi một mình vào rạp chiếu phim xem để rồi khóc tấm tức vì tủi thân khi nghe tin cha tái hôn. Cha cô đã bỏ lại cô mà đưa người em trai sang Anh, với người thân cô là một người thiếu giá trị, họ không cần cô. Dụ Dân như một ngọn đuốc sáng đột ngột xuất hiện, sưởi ấm trái tim cô. Giải Chi lần đầu tiên đóng kịch, lại được làm nhân vật chính trong vở kịch của Dụ Dân, và được mọi người khen ngợi, Dụ Dân đem đến cho cô cảm giác mình có giá trị. Cô hạnh phúc với vai trò là nữ diễn viên chính trong vở kịch của Dụ Dân. Rất nhiều yếu tố tạo nên tình yêu mà Giải Chi dành cho Dụ Dân, còn với Dụ Dân có lẽ đơn giản là anh thích cô gái tên Vương Giải Chi, vậy thôi. Cũng vì vậy mà Giải Chi đã vì tình yêu cô giành cho Dụ Dân, vì chút háo thắng, muốn được khắng định mà cô chấp nhận vào vai diễn trong vở kịch cuộc đời.

Sự phản bội của Vương Giải Chi

Sự phản bội của Vương Giải Chi liệu có phải chỉ vì chiếc nhẫn hồng ngọc tuyệt đẹp 5 cara ? Thật hài hước khi dùng chiếc nhẫn ấy là lí do cuối cùng cho một sự phản bội. Ấy thế mà sự hài hước đó lại thật chân thật. Giải Chi cần gì? Ba năm trước Giải Chi tìm điều gì nơi Dụ Dân thì bây giờ cô ấy vẫn cần những thứ đó. Dịch mang lại cho Giải Chi những thứ cô cần. Khi ông ta nâng niu đôi bàn tay cô, bảo với cô rằng cô ở bên ông ta thì không phải sợ gì cả. Giải Chi không phải một chiến sĩ cách mạng, cô là một cô gái bình thường như bao người con gái khác, muốn được yêu thương và coi trọng. Cô cảm nhận thấy tình cảm Dịch dành cho mình và vì tình cảm ấy mà rung động. Trong khoảng khắc ấy, Giải Chi chắc hẳn không đủ thời gian nghĩ về sự sống chết của mình, của Dụ Dân, của bạn bè, và dĩ nhiên lại càng không có thời gian nghĩ đến đất nước. Trong khoảnh khắc ấy, cô chỉ kịp nghĩ mình không muốn người đàn ông ấy phải chết.

Lí An từng nói: "Vương Giải Chi đại diện cho trái tim tôi, Quảng Dụ Dân đại diện cho lí trí tôi, còn Dịch đại diện cho phần yếu đuối của người đàn ông trong tôi." Vương Giải Chi là hình ảnh của trái tim. Trong trái tim ấy là sự đan xen của tình yêu và dục vọng, của sự trong sáng và hiếu thắng tuổi trẻ, của sự cô đơn và nỗi khao khát được yêu thương... Và trái tim thường bồng bột làm theo lí lẽ của riêng mình.


2. Cho Quảng Dụ Dân

Cảnh giết người của nhóm sinh viên

Cảnh giết người được Lí An xây dựng khi những nhân vật đang mang tâm trạng rất đặc biệt: day dứt, ân hận và bức bối. Tất cả sau những gì xảy ra không ai còn có thể nhìn thẳng vào mặt nhau, nói với nhau một lời nào. Lúc đó, Tào, tên thuộc cấp của Dịch đến. Hắn muốn tiền và... Giải Chi. Đối với Quảng Dụ Dân hẳn đó là đòi hỏi không thể tha thứ được. Cuộc xô xát diễn ra, 4 sinh viên và một tên tay sai. Trước đây, vào cái ngày Dụ Dân kêu gọi bạn bè tham gia vào kế hoạch của mình, anh từng nói, đứng trước kẻ thù bán nước, chuyện giết hắn sẽ rất dễ dàng và tự nhiên. Nhưng anh đã lầm.

Cả bốn người bọn họ đều là những sinh viên hiền lành, chân yếu tay mềm, giết người một cách vụng về, lóng ngóng. Dụ Dân đâm vào tay mình còn trước khi đâm vào bụng Tào, rồi anh ta hét lên lời cáo trạng cho hắn, rằng hắn là kẻ bán nước, đáng phải chết nhưng đó cũng chính là lời biện hộ cho chính lương tâm của anh ta.

Tôi nhớ Vương Lực Hoành từng nói, kiểu tình bạn trong Sắc giới không giống bất cứ tình bạn nào anh có trong đời. Lương, anh chàng nhát gan nhất trong bọn cũng liều mình đâm Tào trong hoảng loạn và nước mắt. Đó là kiểu tình bạn của những cậu thanh niên, bồng bột nhưng luôn muốn có trách nhiệm cùng nhau, như thể không muốn ai phải mang tội một mình. Chính vì thế mà tất cả bốn người đếu thay nhau cố gắng giết chết Tào. Những nhát đâm thiếu hiểm ác của họ không dễ dàng giết chết hắn. Dụ Dân, người đóng vai trò lãnh đạo, anh ta phải thực hiện nghĩa vụ của mình, khi không còn ai có thể kết liễu Tào, anh phải làm điều đó. Góc quay được chọn lựa một cách thông minh: dưới cầu thang tối. Khi Dụ Dân bước xuống những bậc cầu thang ấy, cũng là lúc anh bắt đầu bước vào nỗi day dứt không cách nào gột rửa trong tâm hồn.

Dụ Dân quay người nhìn những người bạn trên cầu thang. Góc quay từ trên xuống như đẩy anh vào một chỗ đứng khác với những người bạn. Cái nhìn từ trên cao xuống của bạn bè đối với Dụ Dân như lời kết tội cho một kẻ giết người. Bàn tay run rẩy, có cảm giác sự ớn lạnh lan vào từng đốt sống của anh ta. Dụ Dân không khóc, anh ta ngồi đó, nước tự ứa ra từ trong mắt anh...

Không thể phủ nhận đây là cảnh diễn đạt nhất của Vương Lực Hoành. Dù diễn xuất còn non nớt thiếu kinh nghiệm ở nhiều cảnh quay. Nhưng chính sự tươi mới trong biểu cảm của anh khiến cho cảnh Dụ Dân giết người rất chân thật. Sự run rẩy, những tiếng thở dốc và ánh mắt ngấn nước... tôi thật sự tin, nếu Dụ Dân có tồn tại, nếu anh ta lần đầu tiên phải giết chết một con người, anh ta sẽ như vậy. Ánh mắt của chàng sinh viên Dụ Dân đã vĩnh viễn thay đổi từ cái ngày anh ngồi dưới cầu thang tối ấy. Nước trong mắt anh ta chính là phần lương thiện trong trái tim Dụ Dân đang ứa máu. Ba năm sau, khi lần đầu gặp lại Giải Chi, Dụ Dân đứng bên góc đường, nắng chiếu xuống vai anh nhưng khuôn mặt và ánh mắt day dứt ấy lại khuất trong bóng râm. Không bao giờ anh ta còn thật sự có thể mỉm cười, không bao giờ còn có một chàng thanh niên rực rỡ của ngày xưa.

Ba lần gặp cuối cùng với Vương Giải Chi
Tôi thích cả ba lần gặp này giữa Quảng Dụ Dân và Vương Giải Chi. Vai diễn của Dụ Dân không nhiều đất diễn như hai nhân vật chính. Nhưng ba lần gặp cuối cùng này, chính là ba lần gặp giúp Dụ Dân bộc lộ những cảm xúc giành cho Giải Chi vốn từ lâu anh ta dồn nén trong tim.

Khi Giải Chi phẫn uất nói vào mặt cấp trên của Dụ Dân, Võ, những tổn thương không chỉ về tinh thần mà cả thể xác mà cô phải chịu đựng, về sự bạo dâm của Dịch. Nếu như Võ, vì ghê tởm, vì cảm giác có lỗi mà giận dữ quát tháo rồi bỏ đi thì Dụ Dân chỉ có thể đứng đó, anh ta chắng thể nói gì, chẳng thể cho mình tư cách gì để nói, dù là lời an ủi. Điều duy nhất mà Dụ Dân có thể hứa với Giải Chi là sẽ không để cô bị tổn hại, nhưng cả điều ấy anh ta cũng không làm được. Một lần nữa, đôi mắt Giải Chi lại ngấn lệ, đó cũng là máu ứa ra từ trái tim anh, tổn thương khi biết Giải Chi đã phải chịu đựng những gì và anh thì bất lực.

Lần gặp sau đó, Dụ Dân đã không còn kìm nén được bản thân. Từ ngày anh ta lôi kéo Giải Chi vào vở kịch mình tạo nên thì lương tâm anh ta đã không còn cho phép mình nói lời yêu thương với cô. Vì sao ư? Nếu anh ta không bộc lộ tình yêu với Giải Chi, anh và cô là đồng chí. Tất cả mọi hi sinh của Giải Chi cũng có thể như Dụ Dân, là vì đất nước. Nhưng nếu anh ta bộc lộ tình cảm với Giải Chi, chính anh ta sẽ không thể chấp nhận được sự thật Giải Chi làm tất cả điều đó vì anh. Ba năm trước, Dụ Dân dựng lên một vở kịch, ba năm sau, anh không còn là đạo diễn mà là một diễn viên trong vở kịch của người khác. Từ ba năm trước, từ cái ngày anh để Giải Chi mất đi sự trong trắng, từ cái ngày anh ta giết người, Dụ Dân đã không thể quay đầu. Nếu anh ta không hoàn tất nhiệm vụ ám sát Dịch, mọi day dứt và ám ảnh trong tâm hồn anh ta không cách nào có thể được lãng quên, anh ta không cách nào còn có thể đến với Giải Chi. Dụ Dân là nhân vật tiêu biểu cho lí trí, anh ta sẵn sàng hy sinh tất cả vì lí tưởng, chưa một lần nào anh ta đặt tình cảm cá nhân lên trước trách nhiệm. Thế nhưng, lần đầu tiên Dụ Dân để cho trái tim anh ta lên tiếng, có lẽ vì trái tim ấy đã phải dồn nén từ rất, rất lâu. Đột ngột ôm lấy Giải Chi, trao cho cô nụ hôn vội vàng. Dụ Dân đánh rơi lá thư của Dịch. Hình ảnh lá thư là sự tượng trưng cho nhiệm vụ, nụ hôn là tình yêu. Tôi bỗng nhiên cảm thấy lúc này đây, Dụ Dân đã cảm nhận được sự đổi thay nơi Giải Chi, linh cảm được điều gì đó bất an. Cứ như thể anh e rắng, nếu lúc này đây, anh không bộc lộ tình yêu dành cho Giải Chi, anh không bao giờ còn có cơ hội... Và định mệnh thật sự là thế.

Lần gặp cuối cùng giữa Dụ Dân và Giải Chi chính là lúc họ sắp bị xử bắn. Ánh mắt nhiều khi nói được nhiều hơn bất cứ thứ ngôn ngữ nào. Dụ Dân nhìn Giải Chi, ánh mắt anh như nói rằng anh ấy hiểu tại sao cô phản bội và anh chấp nhận, không oán trách. Ánh mắt của một tình yêu sâu kín, thiết tha mà day dứt. Nhưng đó cũng là ánh mắt của sự giải thoát, không nhìn thấy nỗi buồn u uất thường trực trước đây trong ánh nhìn cuối cùng ấy của Dụ Dân, có lẽ, đến gần với cái chết, Dụ Dân cảm thấy thanh thản hơn chăng? Giải Chi cũng chỉ nhìn Dụ Dân khẽ gật đầu, cô biết anh muốn nói điều gì... Cả hai chấp nhận cái kết cục đó, như thể đã chấp nhận nó từ khi tất cả chỉ mới bắt đầu...

3. Bi kịch của Dịch

Khi Vương Giải Chi vào phòng làm việc của Dịch, cô nhìn thấy ảnh ông ta trong bộ quân phục khi còn trẻ trên tường. Lúc ấy, khi trở thành một quân nhân, Dịch có biết hắn sẽ trở thành một tên Hán gian? Quân Nhật chiếm đóng, và hắn, một phải trở thành một tên Hán gian phục vụ người Nhật hoặc là bị tiêu diệt. Dịch, một kẻ bán nước, quyền lực và máu lạnh. Nhưng Dịch cũng là con người, vẫn bị lương tâm cấu xé, bị nỗi cô độc và sợ hãi bao trùm lấy tâm hồn. Dịch dùng thú vui tình dục như một thứ giúp hắn giải thoát sự cô độc. Những người bạn chơi mạt trượt của vợ Dịch, với những chiếc nhẫn to trên tay, trong đó bao nhiêu người từng là tình nhân của hắn? Dịch sống trong nỗi nghi hoặc mọi người, không thể đặt niềm tin vào bất kì ai. Thế rồi, người duy nhất Dịch tin trong đời lại lừa dối hắn, bi kịch hơn nữa, Dịch buộc phải giết người hắn yêu dù muốn hay không.

Phó chỉ huy dưới quyền Dịch từ lâu đã biết về nhóm người của Quảng Dụ Dân. Nhưng hắn muốn chờ Dịch bị ám sát, sau đó bắt trọn bọn họ. Ngay khi Dịch thoát chết, tên thuộc cấp đã nhanh chóng bắt tất cả 6 người bọn họ, hắn đặt chiếc nhẫn lên bàn Dịch, như một thách thức. Dịch có quyền lực gì khi bản thân ông ta thật ra chẳng thể quyết định. Dịch có kí vào bản án đó hay không, 6 người bọn họ vẫn phải chết. Thứ duy nhất ông ta có thể làm là không để Giải Chi bị tra tấn, lập tức ra lệnh xử bắn bọn họ.

Cảnh Dịch ngồi đó, bên giường Giải Chi rồi quay đi với đôi mắt nhòe lệ. Dịch cũng chỉ là một con cờ, khi quân cờ ấy phạm sai lầm, không còn giá trị sử dụng, nó sẽ ra sao? Số phận của nó cũng đã được an bài...

Lust,Caution(Sắc,Giới) is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến Lust,Caution(Sắc,Giới) vì bạn đã đăng bài:
myhanh (20-04-2008)