NHÂN ĐỌC NHỮNG MẨU CHUYỆN VUI VUI NÀY, MÌNH CŨNG XIN MON MEN GÓP MẮM, GÓP MUỐI...
Câu chuyện thứ 10 : CHUYỆN LÀM... DEP!</span>
BAN ĐẦU CŨNG LÀ LẠ, TỰ DƯNG CÓ MỘT THẰNG TRÙM MỀN KÍN MÍT RỒI... "NGỌ NGUẬY". LÀM SAO BỎ QUA ĐƯỢC CHI TIẾT LẠ NÀY TA? LÀM RÕ ĐEN TRẮNG ĐI TỤI BAY ƠI, MỘT THẰNG ĐỀ NGHỊ. OK!
MỘT TỐI, TRỜI ĐẸP NHƯ TRANH VẼ, NHƯNG KHÔNG SAO, KHÔNG TRĂNG, TRÊN GÓC GIƯỜNG NỘI TRÚ, THẰNG KIA... NGỌ NGUẬY.
LÀM GÌ ĐÓ BẠN ? MỘT GIỌNG NOÍ "ĐANH THÉP" CẤT LÊN. KHỔ CHỦ CHƯA KỊP PHẢN ỨNG ĐÃ HIỆN NGUYÊN HÌNH DƯỚI TRĂNG? VỚI TƯ THẾ ĐANG NGỒI... BÔI BÔI, XỨC XỨC
SAU MỘT THẾ KỶ NGỠ NGÀNG MẤY THẰNG GÀO LÊN NHƯ CON VỊT: "THẰNG H BỊ LÁC TỤI BÂY ƠI"! THẰNG H MẶT ĐỎ NHƯ THAN QUÊ QUÁ LỦI NHANH NHƯ CON... VỊT !
RỒI MỘT THẾ KỶ NỮA TRÔI QUA, THẰNG H LỦI THỦI NHƯ CON... VỊT TRỞ VỀ. NHƯNG HẮN ĐÂU NGỠ RẰNG, KHI "SÓNG YÊN BỂ LẶNG", HẮN LẠI ĐƯỢC ĐÓN TIẾP NỒNG HẬU HƠN ÔNG... HOÀNG ! SAO KỲ VẬY ? MỘT THẰNG, RỒI HAI THẰNG, BA THẰNG QUỲ QUANH NÓ THỀU THÀO VAN XIN : "CHO TAO... XÀI KÉ VỚI". HẮN TRÒN XOE MẮT. MỘT THẰNG KHÁC NHANH NHẢU TỰ THÚ TRƯỚC HÒANG HÔN : "TAO CŨNG... BỊ MÀ".
"SÓNG" KHÔNG HIỂU TỪ ĐÂU, CÁI NẠN XÀI DEP NÀY LẠI ĂN SÂU VÀO DÂN NỘI TRÚ "BỌN MÌNH". AI Ở TRÚ MÀ CHƯA MỘT LẦN LÀM BẠN VỚI DEP? MÌNH XIN BÁI PHỤC. CHỨ BỌN MÌNH RẤT... KHỔ ĂN : DEP, NGỦ : DEP, THỨC : DEP, VÀ VÂN VÂN... CŨNG DEP ! CÓ THẰNG BẠN TỪNG LÀM THƠ, NHƯNG KHÔNG PHẢI, CHẮC CHẮN KHÔNG PHẢI NÓ GIẢI THÍCH CÁI NGUYÊN NHÂN TRƠ TRẼN NÀY, MÌNH TIN NHƯ THẾ, NHƯNG CŨNG BỰC NÓ VÌ HAI LẼ. <span style=\'color:purple\'>THỨ NHẤT, THƠ NÓ ĐƯỢC ĐĂNG BÁO MỰC TÍM (CÓ GÌ TO TÁT ĐÂU?). THỨ HAI, CÁI KHĂN THƠM THO CUẢ MÌNH MÀ HẮN DÁM PHÁN "CON MA NGỬI VÀO CŨNG PHẢI... CHẠY DÀI" !
MÌNH KHÔNG CÒN THUỘC BÀI THƠ NÀY NỮA, NẾU TÁC GIẢ ĐỌC ĐƯỢC NHỮNG DÒNG CHỮ NÀY XIN CHO ĐĂNG LẠI BÀI THƠ ẤY, ĐƯỢC KHÔNG ?
PhanDinh
(Chú thích cho ai chưa biết: DEP - một loại thuốc trị lác)
*************************
"Câu chuyện thứ 10" : Được thêm vào bởi QTV
Chào các bạn
Cho Bằng thêm mấm thêm muối một tí nha
Thiên tinh sử của Anh Huy va Chị Phương sắp cho trình làng gia đình LQD chúng mình một sản phẩm mới coong vào năm 2005 này nè, chưa nghe hai anh chị thông báo là bé trai hay gái nữa
he he , cung hỉ cung hỉ
***************** Anh Hai ơiiiiiiiiii, lần sau viết bài nhớ bỏ dấu nha! Merci :P!
Trời ơi… hahaha….. thật sự em không thể ngờ là trong KTX lại có quá nhiều chuyện “động trời” như dzậy đó, đúng là không ở KTX thì mất một nửa cuộc đời…. còn lỡ dại ở KTX thì…. coi như tiêu cả cuộc đời luôn :P
Em chỉ lỡ dại có một lần nhưng tiếc là lần đó không có gì đáng khắc cốt ghi tâm như mấy đàn anh đàn chị, tiếc thiệt chứ. Đúng như mấy thằng bạn em nói : ”Vào KTX ở thì mới khôn ra được….”
Trời ơi, cái gì là “lắc kiu”, “chế tạo bia” rồi “lột quần đùi”, rồi còn cả đống những chuyện tình gối đầu giường……. công nhận mấy anh chị cao tay thiệt……”bái phục…”
----Clap..clap…clap-------
PS : Nhóc này không lo “mút” kẹo đi, ở đó mà tìm hiểu ba cái chuyện của người lớn, coi chừng bị đòn à nghen, hehehe
__________________
************************************************** *
Mùa xuân đi, mùa xuân trở lại
Cánh hoa rơi hoa lại nở mỗi ngày
Cõi thảm sầu kia có ai đã an bài
Hai tiếng tình yêu ta có nên đưa tay đón nhận
Vì kết cục có thể là đắng cay bất tận
Nào ai biết tương lai là dở là hay
Là ngắn ngủi hay sẽ dài lâu mãi mãi
Ôi đau khổ xót xa trống trải
Anh để lại cho em cái hiện tại hôm nay
Anh đã mang đi cả trái tim này
Và để lại cho em một nỗi buồn vô hạn
Đấy là cuộc sống-Một câu hỏi dường như vô tận……..
************************************************** *
Uh, mình cũng có nghe kể về chuyện một con chó đi lạc vào trường mình, đã bị các bạn nam khóa 93 "tạm giam" và "tuyên án". Đặc biệt là cách thức thi hành án cũng "kinh khủng" lắm (nghe kể không hà nên không biết có phải như vậy không, bạn nào có tham gia kể lại cho mọi người nghe với.)
Với lại hè năm 12, lúc chuẩn bị thi Tốt nghiệp, khóa 93 có một "phi vụ" cực kỳ hấp dẫn. Hiệp ơi, Hiệp đại diện kể đi nhen, thường dân không dám kể heheh.
Thôi chết, em gửi nhầm trang rồi, ai quản lý diễn đàn làm ơn xóa dùm đi!
Mà đúng là đọc chuyện KTX cười muốn vở bụng luôn! Đúng như Taurus nói a, ai không ở KTX là uổng phí nửa cuộc đời.... Uổng thật!
*************
Chị đã xóa bài trước dùm em rồi. Bài này chị bỏ dấu lại cho em. Lần sau em nhớ viết có dấu hén, để mọi người dễ đọc. Cảm ơn em trước nha!
Heheh, thật ra thì đang rảnh, đang chat với con Liên, không biết tự dưng nó biến đi đâu mất tiêu, chắc là đang bận.
Chuyện ký túc xá hả? Hiệp nói làm Dung nhớ một kỹ niệm "vô cùng đau thương". Số là cái thời mà khoái trốn nhà (nói vậy thôi, có xin đàng hoàng) vô KTX, khoái chui xuống phòng bố Hòe học lắm (ngồi chơi là chính :P ). Có 1 dạo, Dung có cái băng (thời đó đâu có nghe đĩa CD) Thái Thanh rất là hay, bố Hòe thích lắm, mở nghe hoài. Khoái quá, cứ mỗi lần mở nhạc lên là hát theo, mà heheh, giọng của Thái Thanh đã khó nghe rồi, giọng Dung còn ... kinh dị hơn nữa. Phòng mấy bạn nam ngay trên phòng bố Hòe, đâu có biết là mấy bạn bị tra tấn đâu
cho tới 1 ngày, hỏng nhờ Hiệp hay Uy "nói nhỏ" với Dung, :P kể từ đó khu KTX thoát khỏi màn ... tra tấn khủng khiếp... heheh, giờ vẫn còn nhớ
Sao ai cũng có kỉ niệm với nội trú, còn em thì không? Ganh tị quá à, người ta ai cũng có cái để viết còn em, không biết gì để viết, vì thế mấy anh mấy chị kể nhiều chuyện vào đi, để em khỏi tủi thân
__________________
************************************************** *
Mùa xuân đi, mùa xuân trở lại
Cánh hoa rơi hoa lại nở mỗi ngày
Cõi thảm sầu kia có ai đã an bài
Hai tiếng tình yêu ta có nên đưa tay đón nhận
Vì kết cục có thể là đắng cay bất tận
Nào ai biết tương lai là dở là hay
Là ngắn ngủi hay sẽ dài lâu mãi mãi
Ôi đau khổ xót xa trống trải
Anh để lại cho em cái hiện tại hôm nay
Anh đã mang đi cả trái tim này
Và để lại cho em một nỗi buồn vô hạn
Đấy là cuộc sống-Một câu hỏi dường như vô tận……..
************************************************** *
Sống trong khu nội trú, quả là có nhiều điều thật đẹp, thật tuyệt. Bạn có bao giờ "thao thức dưới trăng khuya chưa". Một mình thơ thẩn trên bãi cỏ sân trường, thả hồn trong những giấc mơ. Hay cùng bạn bè nổi hứng đem mùng mền chiếu gối ra sân trường nằm ngủ... Cái riêng, cái chung cứ quện vào nhau. Mỗi lần nhớ cái riêng thì cái chung lại hiện về. Ngày xưa mình cũng vô tư và hồn nhiên lạ...
Nobi chỉ nhớ mỗi một việc quan trọng...vì cảm kích nhân vật nữ đã thêu cho chiếc nón thuơng tặng... "Đc H." gắp cho nàng một miếng gỏi gà đút vào tận răng... hixc
nhưng không biết run tay như thế nào nữa... khiến lưỡi nàng bị trầy... híc báo hại nàng nói ...ngọng mấy ngày sau đó...
Chuyện tưởng đã quên... những người năm cũ giờ tay bồng tay bế... miến gỏi gà năm xưa cũng đã quên tuốt... nhưng ân tình năm nào còn đọng mãi trong tim
Có lẽ chưa có đám SN nào hoành tráng như thế...
Ai cũng mệt mỏi vì chuẩn bị... nhìn những khuôn mặt còn trắng dờ vì thức đêm chuẩn bị.. không khỏi xúc động...
Ân tình như thế há dễ quên....
Lâu lâu, nobi giở lại những hình cũ... những MK. BL, YX, VĐT3, TT, KP... năm nào vẫn còn đây ngây thơ, vô tư ngày nào... giờ đây có người không bao giờ gặp lại nữa....
Những phiền muộn, những rắc rối năm xưa... đã đổi được những kỷ niệm SUỐT ĐỜI KHÔNG QUÊN há chẵng phải không xứng đáng...