Người ta có thể đến với nhau bằng tình yêu nhưng đi đến hôn nhân chưa chắc đã là vì tình yêu...
Có câu danh ngôn nói rằng "Không thể yêu 2 lần 1 người". Ngày xưa mình không hiểu câu này cho lắm cho đến khi mình lập gia đình...
Chúng mình đã trải qua một khoảng thời gian khá dài mới đi đến hôn nhân. Người ngoài cứ ngỡ chúng mình hạnh phúc, cứ ngỡ chúng mình hiểu nhau, cứ ngỡ...Mình đã chờ đợi hạnh phúc nhưng mới biết hạnh phúc không bao giờ có . Vì chồng mình không thể yêu 2 lần cùng 1 người...
Nếu như ngày xưa mình bĩnh tĩnh, giá như ngày xưa mình không phong kiến và cổ hủ, mà thôi. Tất cả lỗi là do mình.
Người ngày xưa yêu mình giờ cũng không hạnh phúc... Chỉ cầu mong sao hạnh phúc sẽ ghé ngôi nhà nhỏ của mình và ghé ngôi nhà nhỏ của người ấy...
Cái này gọi là những phút xao lòng đó Buồn à!
Không nên nghĩ về quá khứ vì nó là những gì đã qua không thể lấy lại được đâu. Đừng bao giờ để các từ "giá mà.." xuất hiện nhiều trong tư tưởng vì nó sẽ làm cho bạn nản chí. Hãy sống cho hiện tại. Bạn và chồng bạn đã yêu nhau khá lâu mới lập gia đình đó là một lợi thế vì hai người hiểu nhau khá tường tận. Nhưng bạn nên nhớ rằng hạnh phúc là hành trình chứ không phải là mục tiêu. Nó cần được sự chăm sóc, vun vén của hai bạn nữa. Hai bạn phải tự làm mới đừng để mọi việc xảy ra đơn điệu buồn chán ....
Mấy lời chía sẻ cùng bạn mong bạn sẽ có cuộc sống hạnh phúc nhé.
__________________ Necessity is the mother of in(ter)vention.
Speak softly & carry a big stick. My Technical Blog
Công nhận cũng khó nghĩ thật. Biết sao là đủ. Biết sao là thiếu. Biết sao là hạnh phúc? Khi nào bạn thấy đủ là đủ. Khi nào thấy hạnh phúc là hạnh phúc.
Nhưng theo tôi, một khi bạn đã chọn thì phải quyết đi tới đích. Không nên dừng lại. Những cảm nghĩ của bạn bây giờ chí là thoáng qua. Bây giờ không phải là lúc nói "giá như ...". Sống bên chồng mà lại tưởng nhớ một người tình thì ...
Thôi bạn à. Hãy nhìn vào thực tế rồi bạn sẽ thấy mình đang hạnh phúc.
Có thể vợ mình xưa cũng có người yêu
(người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
yêu một cô rồi cô ấy lấy chồng.
Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
nên dấu kín những suy tư không kể về giấc mộng
người yêu cũ của vợ mình có những điều mà mình không có được
cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn.
Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
mình cũng không nói ra vì sợ vợ mình buồn
sau những phút lòng nghĩ đâu đâu mình thấy thương vợ nhiều hơn.
Và cảm thấy như mình có lỗi
(chắc vợ mình hiểu những điều mình đang nói)
cô ấy càng thương yêu và chăm chút mình hơn.
Mà có trách chi những phút xao lòng
ai cũng có một thời gian để yêu và một thời để nhớ,
ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
đừng có trách chi - những phút xao lòng.
__________________ Necessity is the mother of in(ter)vention.
Speak softly & carry a big stick. My Technical Blog
Mình nghĩ phụ nữ Việt Nam thật vĩ đại. Họ chịu đựng cuộc sống hôn nhân dẫu tình yêu đã hết, chưa kể phải chịu những điều cay nghiệt khác. Hy sinh để mong có một gia đình "bình thường" cho con nhỏ, giữ "thể diện" cho gia đình! Hôm rồi, xem một video clip quay lén cảnh một thằng chồng say xỉn đánh vợ giữa đường. Thằng chồng dùng hết chiêu võ, dùng cả sức mình với nấm đấm, chõ tay còn người vợ sau mỗi lần hứng đòn lại khép nép bên cạnh chờ thằng điên đó ...đánh tiếp. Kết thúc, người vợ lên xe cho thằng điên đó chở về!
Đàn ông thì sao? Họ dễ dàng đến tòa ly hôn và tìm một cuộc sống mới!
Đời người còn dài, chúng ta cùng lắm chỉ đi phân nửa hành trình. Hãy nghĩ đến chính mình, hạnh phúc có thể tìm lại ở một ngôi nhà mới! Đừng để khi tuổi xuân đã tàn, khi lưng còn tay yếu, chợt nhận thấy đã phí một đời người!
Khi viết bài này khi đọc sẽ có người hiểu lầm rằng mình đang có những phút xao lòng. Chỉ đúng 1 phần thôi...
"Không thể yêu 2 lần 1 người"!
Chúng tôi đã từng yêu nhau, rồi sao đó tình cảm nguội lạnh (không hẳn nhất thời mà quá nhiều nguyên nhân làm cho tình cảm chúng tôi rạn nứt), nhưng cuối cùng chúng tôi vẫn đi đến hôn nhân. Lí do thật sự thất vọng (mà đến bây giờ tôi mới biết)
- Anh vì tôi sống nghiêm túc và có thể hỗ trợ được cho anh trong công việc lẫn học tập.
- Tôi vì anh là mối tình đầu. Nếu như chia tay, sẽ bất công với người sau. Hơn nữa tôi nghĩ sẽ thay đổi được. Nhưng tôi đã quá mệt mỏi, và không đủ sức để thay đổi anh...
Giờ đây cuộc sống của chúng tôi như 2 người xa lạ. Tôi càng yêu thương anh, anh càng xa lánh tôi. Nhưng tình cảm không thể vun đắp với chỉ 1 người. Tôi thật sự muốn buông xuôi.
Tình cảm tôi dành cho anh vẫn nhưng ngày nào, nhưng rồi nó cũng vơi đi dần khi tôi biết quá nhiều về anh. Tôi đã đề nghị giải thoát cho anh và cả cho tôi, nhưng anh chỉ im lặng...
Giá như, nếu như ...không phải để tôi quay trở lại chọn người đã yêu thương tôi mà tôi không chọn, mà giá như tôi đủ sáng suốt quyết định để cả 2 chúng tôi không phải đau khổ, giá như tôi đừng nghĩ cuộc sống màu hồng rằng sẽ thay đổi được ai đó, giá như tôi đừng nghĩ tình cảm của tôi đủ mạnh để tình cảm giữa 2 chúng tôi sẽ hàn gán được. Tôi đã sai lầm...
Thôi tôi phải làm việc đây. Một lần nữa cám ơn các anh chị.
Câu chuyện của bạn ngày càng rõ hơn ... nó buồn buồn giống như tên nick của bạn.
Nguyên nhân là đây ... mối tương quan. Ít ai trong cuộc thấy rõ như bạn.
Trích:
Nguyên văn bởi Buồn
- Anh vì tôi sống nghiêm túc và có thể hỗ trợ được cho anh trong công việc lẫn học tập.
- Tôi vì anh là mối tình đầu. Nếu như chia tay, sẽ bất công với người sau. Hơn nữa tôi nghĩ sẽ thay đổi được. Nhưng tôi đã quá mệt mỏi, và không đủ sức để thay đổi anh...
Hiện tại là đây ...
Trích:
Nguyên văn bởi Buồn
Giờ đây cuộc sống của chúng tôi như 2 người xa lạ. Tôi càng yêu thương anh, anh càng xa lánh tôi. Nhưng tình cảm không thể vun đắp với chỉ 1 người. Tôi thật sự muốn buông xuôi.
Tình cảm tôi dành cho anh vẫn nhưng ngày nào, nhưng rồi nó cũng vơi đi dần khi tôi biết quá nhiều về anh. Tôi đã đề nghị giải thoát cho anh và cả cho tôi, nhưng anh chỉ im lặng...
Tôi nghĩ bạn đang trong trạng thái "bỏ thì thương, vương thì tội ..."
Trích:
Nguyên văn bởi Buồn
Giá như, nếu như ...không phải để tôi quay trở lại chọn người đã yêu thương tôi mà tôi không chọn, mà giá như tôi đủ sáng suốt quyết định để cả 2 chúng tôi không phải đau khổ, giá như tôi đừng nghĩ cuộc sống màu hồng rằng sẽ thay đổi được ai đó, giá như tôi đừng nghĩ tình cảm của tôi đủ mạnh để tình cảm giữa 2 chúng tôi sẽ hàn gán được. Tôi đã sai lầm...
Tôi cũng thấy sự mạnh mẻ của bạn. "Tôi đã đề nghị giải thoát cho anh và cả cho tôi, nhưng anh chỉ im lặng..."
Tôi cũng không biết khuyên bạn gì hơn. Chỉ có thể nói rằng, cái gì cũng cần thời gian. Thời gian để suy nghĩ thật kỹ hơn nữa để không còn vấn vương như bây giờ. Thử hỏi thêm ý kiến vài người thân, mẹ bạn, bạn thân,...
Chúc gia đình nhỏ bạn sẽ êm ấm, hạnh phúc.
Đi du lịch đi! Thực tế không thể thay đổi bằng ý nghĩ và sự đau khổ! Kệ mịa nó (xin lỗi vì nói tục một tý cho nó giảm stress!). Rủ cả nhà đi xem phim, xem kịch, ca nhạc đê! Có thể không thay đổi trong dài lâu nhưng trước mắt phải hạnh phúc cái đã!
__________________
Không thể thay đổi ngày hôm qua!
Việc này mình đã nghĩ và thực hiện rất nhiều, nhưng rồi niềm vui chỉ
1 bữa, mà vui gì khi chỉ có mình thôi. Nếu như đi chung mà không vui thì đừng nên gò ép làm gì. Càng cố gắng thì chỉ làm cho người đối diện cảm thấy gò bó mà thôi...
Hiện tại mình có cũng có 1 số niềm vui do mình tự tạo ra: như tự tặng cho mình cái gì đó, hay đi lang thang các nhà sách, hay tự đãi cho mình 1 món ăn ngon (chỉ 1 mình thôi), hay tự vạch ra kế hoạch nâng cao kiến thức chuyên môn của mình,...
Mình đã tự dặn lòng hãy cố gắng giữ gìn sức khoẻ. Mình không được ngã xuống, vì mình còn gia đình. Mình cũng đã từng nằm liệt giường vài lần, nhưng 1 viên thuốc hay 1 lời hỏi han cũng chẳng có...Mình sợ mình nằm xuống, thật sự sợ cảm giác cô đơn, hụt hẫng và chới với,...
Sống như thế thì thảm thật! Mắc mớ gì phải rủ thằng cha đó đi chơi? Cứ tự đi chơi với người thân của mình coi bộ còn hay hơn nhiều! Phụ nữ cũng đâu nhất thiết phải phụ thuộc vào đàn ông? Mà cũng có nhiều cái dễ nhầm lẫn với tình yêu... híc... đó là tình dục... Thế nên biết đâu cả hai đều nhầm lẫn nhỉ?
Nếu sự việc kéo dài mà không có gì tiến triển thì... li dị đê! Nếu li dị mà giải quyết được vấn đề thì cũng nên lắm chứ?
__________________
Không thể thay đổi ngày hôm qua!