Em nhận lỗi về em tất cả
Những câu thơ phơi trải lắm u buồn
Và nước mắt một hôm nào nhỏ xuống
Một hôm nào nông nổi giận hờn buông....
Em nhận lỗi vì em không giữ được
Chỉ riêng em, khoảnh khắc nhục nhằn
Vai anh đấy, biết bao là gánh nặng
Em chất chồng chi nữa ... nặng nề thêm
Em chất chồng chi nữa trái tim em
Ngàn thương nhớ ... dường như anh chẳng thiết
Ngàn thương nhớ thôi để mình em biết
Một mình em đơn chiếc đã dần quen....
Anh cứ vô tư hơn thế nữa, cứ vô tình
Em nhận lỗi trước thời gian cách trở
Em nhận lỗi vì em không thể có
Tuổi thanh xuân như lá nõn dâng người.
Em tạ lỗi cùng anh, tạ lỗi trước cuộc đời
Ngày rộn rã ngoài kia muôn cánh cửa
Em vô vọng giấu mình trong góc nhỏ
Vô vọng thương mình thôi đã hết ngây thơ
Thôi đã hết, vụng về thôi đã hết
Đã hết ngoan hiền đã hết vô tư
Em bất lực trước lòng em lặng chết
Thôi cũng đành tạ lỗi với ngày xưa....
__________________ tặng nhau nhé tim nghe hồn nhiên
Không ai đến cùng tôi đêm trừ tịch
Hội ngộ đầu xuân chỉ có sắc mai vàng
Phong phanh áo tôi đợi chờ thoáng lạnh
Dường như buồn từ đó đã dào lên
Dường như lòng chưa trọn một lần quên
Thì cứ nhớ ... như ngày mai không được nhớ
Ngày mai ... ngày mai ... ôi giá như ngày mai tôi có thể chia cho ai một nửa
Một nửa ngậm ngùi, một nửa cô đơn
Một nửa suy tư - nguyên vẹn nụ cười buồn
Ai sẽ nhận giữa ngày xuân náo nức
Ai sẽ nhận chút lòng tôi bất trắc
Chút lòng tôi se sắt đứng bên lề
Tôi cầm lấy tay mình ... mong hạnh phúc chẳng quay đi
Ôi hạnh phúc, dẫu trăm lần đắng chát
Tôi nhận lấy cho đủ đầy được mất
Cho đủ đầy thao thức, đủ đầy hơn
Đủ đầy chưa đơn chiếc đáy tâm hồn
Làm sao nói trước ngày xuân thứ nhất
Hoa đã nở rượu đã nồng đông đã hết
Làm thế nào tôi nói được một lời riêng......
__________________ tặng nhau nhé tim nghe hồn nhiên
giữa chúng mình có khoảng cách hay không
em vẫn hỏi những đêm tràn thương nhớ
em vẫn ước phải chi mình được có
một ngày thôi êm ấm sống bên người
một ngày thôi tim sẽ bớt mồ côi
lòng sẽ chẳng xa vời khao khát nữa
vai anh rộng để em thèm bé nhỏ
mơ một ngày yên ngủ giữa vòng tay
một ngày thôi lơi lỏng áo quên cài
quên tất cả tháng ngày chua xót cũ
quên tất cả khi biết mình nhận đủ
trọn lòng anh tha thiết, trọn niềm yêu ....
anh bước vội vàng, anh gởi lại bao nhiêu
như chẳng có, lại dường như nhiều quá
giữ cho vẹn tình yêu khốn khó
em dặn lòng, thương quá buổi chiều nay
ôi chiều nay dịu ấm một bàn tay
chiếc hôn mỏng mơ hồ như thoáng gió
em muốn gọi anh ơi đừng đi nữa
em bây giờ nghe yếu ớt tựa mầm cây
anh đi rồi, đơn chiếc phủ đầy vai
em nhớ lắm những lời anh chẳng nói
em nhớ lắm bàn chân anh bối rối
những ngón buồn không nỡ bước xa thêm
anh đừng đi, em không cách chi tìm
em biết trốn vào đâu cho bớt nhớ ....
Đ.T.T.V
__________________ tặng nhau nhé tim nghe hồn nhiên
em vẫn ước được ghi tên anh
dưới góc một bài thơ
đề tặng
tự bao giờ
dưới góc bài thơ em
vẫn lặng buồn khoảng trống
phải không anh, đã có bao lần
anh bắt gặp bóng hình anh lẩn khuất giữa những câu thơ em viết
lẩn khuất tên một người, em ngậm ngùi giấu giếm
góc bài thơ quay quắt mong chờ!
anh vẫn đi về ... xáo động ước mơ xưa
vẫn đầy ắp, vẫn vô tình xa cách
em ru lấy thơ mình bằng nưóc mắt
thiếu tên một người nghe quá chơ vơ ....
ôi giá mà anh có được chút xót xa
chút hờn dỗi trước bài thơ em không đề tặng
giá mà anh có đủ tình yêu để trút vào em đôi lời cay đắng
giá mà anh dừng lại ân cần
thì anh ơi, giấu giếm sẽ không đành
Đ.T.T.V
__________________ tặng nhau nhé tim nghe hồn nhiên
anh đã ồn ào như chỉ biết vô tư
chẳng biết nhớ chẳng biết buồn và chưa hề xao động
em lặng lẽ nhận ra mình lạc lõng
thương trái tim yếu đuối, tội tình!
như anh chỉ còn là của một mình anh
ly rượu đắng - niềm vui đang có thật
anh và bạn bè, chỉ một tâm hồn duy nhất
một tâm hồn không quá khứ, chẳng tơ vương
anh giấu đâu rồi những day dứt đau thương
cười cợt lắm và hồn nhiên quá đỗi
niềm vui trong men cay, niềm vui không đọng mãi
đớn đau nào ở lại cuối cơn say?
anh hãy dạt dào, hãy khao khát, đầy vơi
đừng quên lãng, thôi anh, đừng quên lãng
xin đừng trốn mình trong men đắng
như bao lần em đã trốn lòng em
đừng như em, bao lần vờ vĩnh hồn nhiên
uống nước mắt đầy hồn, không để chảy
ôi nước mắt, đắng cay đâu như rượu ấy
em uống một mình, riêng lẻ một mình say
em uống cho mình, nhưng làm sao uống được cho ai
giọt nước mắt ngược dòng tê tái chảy
giọt nước mắt chỉ riêng em nhìn thấy
thôi xin đừng giấu giếm, mến thương ơi!
Đ.T.T.V
__________________ tặng nhau nhé tim nghe hồn nhiên
chiếc hôn không có mầm độc dược
anh cho đi
không phải để nhận về
chợt nhói lòng
khi anh bước quay đi
chiếc hôn ấy cách gì em đáp lại?
không phải tình yêu
chiếc hôn không có mầm độc dược
chiếc hôn lành xoa dịu cô đơn ....
trong trái tim em có một chiếc hôn buồn
không mang sắc hồng của tình yêu
không mang sắc xanh của tình bạn
hình như hình như chiếc hôn em mang màu tím lạnh
giây phút này em muốn tặng cho anh
một nửa xanh
một nửa hồng
em pha thành màu tím lạnh
để chiếc hôn
bền bỉ
dạt dào
bền hơn tình yêu
ấm hơn tình bạn
như chiếc hôn nào
em đã nhận
từ anh
Đ.T.T.V
__________________ tặng nhau nhé tim nghe hồn nhiên
em dẫu biết đời anh nhiều bóng tối
đừng ngông cuồng như thế nữa, đắng lòng thêm
đừng nói với em hạnh phúc mải mê tìm
sẽ chỉ đến một ngày ta nhắm mắt
hạnh phúc ở góc nào xa khuất nhất
em làm sao đến được một mình em
anh lãnh đạm sau quá nhiều mất mát
hạnh phúc nào ta sẽ giẫm chân lên?
... và em sẽ vờ quên kỉ niệm
anh đi hay ở cũng vô tình
em không khóc làm sao mà anh biết
có một bài thơ hạnh phúc đã không thành!
rời rạc những câu thơ hạnh phúc chẳng nguyên lành
em giữ lại giữa lòng em, cũng vừa loang bóng tối
em giữ lại giữa lòng em vừa tập tành gian dối
giữa lòng anh vừa chết nhịp đôi mươi
em giữ cho em chút hạnh phúc ngậm ngùi
không nguyên vẹn, nhưng thôi, đừng vỡ nữa
đừng vỡ nữa tháng ngày ta đã có
lời hững hờ xin đừng vỡ nữa giữa môi khô
thêm một lời ... sẽ vỡ nát những câu thơ
sẽ vỡ nát những gì em bám víu ...
Đ.T.T.V
__________________ tặng nhau nhé tim nghe hồn nhiên