Lời mở đầu: Có quá nhiều điều mới mẻ trong lần thứ 7 này. Chính người viết cũng đang háo hức "tự kiểm", có những gì mới, mới nhiều, mới ít? Trong tâm trạng hỗn độn ấy, Reporter quyết định phá bỏ thói quen của mình. Sẽ không viết trọn bài theo một đường dây câu chuyện như thường lệ, mà sẽ post lên từng khúc, từng khúc, theo từng đoạn cảm xúc.
Bởi lẽ, có quá nhiều cảm xúc khác nhau trong ngày hội lần này. Của một cựu thành viên BTC, của một tường-thuật-viên. Và của một cựu học sinh, như gần 300 người ngày hôm ấy ...
MỘT CUỘC CHUYỂN GIAO
Có lẽ, đối với nhiều người, BTC là ai … không quan trọng.
Sự thật là, BTC là ai … không quan trọng.
Những gì diễn ra, trên sân khấu và trên bàn tiệc, vào ngày chủ nhật thứ ba của tháng Tám mới quan trọng.
Nhưng để có “những gì diễn ra” đó, là cả một “cánh gà” khốc liệt và một “nhà bếp” hừng hực lửa …
Đó là câu chuyện của “một nhóm người” đằng đẵng 6 năm trời.
Và đến lần này, được thay thế bởi “một nhóm người” khác, tươi trẻ, căng tràn nhựa sống.
__________________
Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu
Góc bạn bè yên ấm, cảm thông ơi
Ta ngoái lại, rụng rời đôi cánh mỏi
Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi ....
Câu nói này cứ ngân nga trong đầu mình suốt cả tháng nay.
Nó nằm ngay trên top banner của forum (có bao nhiêu người nhìn tới nó khi vào forum?). Một lời đơn giản, không màu mè hoa mỹ. Nhưng càng tham gia sâu vào forum và các hoạt động thì lại càng thấm thía: nói thì dễ, làm mới khó. Làm sao để biến truyền thống ấy thành hiện thực? “Sự tiếp nối” là mong mỏi biết bao năm nay mới có tiếng trả lời. Nhưng không uổng công đợi chờ, câu trả lời thật là giòn giã.
Để đứng ra tổ chức ngày truyền thống lần đầu tiên, chúng ta có anh Bằng K90, anh Tuấn Hiệp K91, anh Hoàng Hiệp K93, chị Vân K96.
Lần 2 đến lần 6, có thêm một vài gương mặt từ K92, K94, K95, K97, K2000. Nhưng 2 anh Hiệp vẫn là trụ cột.
Đến lần thứ 6, anh Hoàng Hiệp vẫn phải lo chuyện khách mời, tìm nhà hàng, đặt tiệc, thuê mướn âm thanh. Anh Tuấn Hiệp vẫn phải thức khuya dậy sớm để làm file trình chiếu.
Không ai dám nhận đứng mũi chịu sào cho con thuyền này. Bởi nếu nhận, nghĩa là bạn sẽ gánh trên vai trách-nhiệm-truyền-thống. Sự chờ mong của hàng trăm con người. Và, niềm tin vào một giá trị tinh thần, đơn giản mà sâu sắc.
Anh Tuấn Hiệp đã nhiều lần đứng lên kêu gọi, trên forum và cả trong các ngày truyền thống.
Để rồi đến lần thứ 6, tập thể K01 và K02 đã đứng lên nhận lấy trách nhiệm, và cũng là quyền lợi này.
(có một người đã hỏi mình: “Một khóa như thế nào thì được chọn tổ chức ngày truyền thống?” Trách nhiệm sẽ đi kèm với vinh quang, đang có rất nhiều người nhìn vào các bạn K01-02 và thầm ngưỡng mộ)
Và, đến cuối ngày truyền thống lần 7, K04 đã giơ tay.
Một ngày sau đó, có 1 comment trên facebook của Trưởng BTC năm nay, đại ý: năm nay em đi coi để học hỏi, rồi mai mốt đăng cai tổ chức.
Lòng mình trào lên một cảm xúc khó tả. Sự tiếp nối là ở đây. Truyền thống là ở đây. Ngày truyền thống đã trở thành một giá trị. Tổ chức ngày truyền thống đã là một niềm tự hào được nhiều thế hệ hướng đến.
Như ngày xưa còn đi học, nhìn các anh chị CHS về thăm thầy cô, thăm trường, thăm KTX, tự nhủ với lòng, rồi mai con cũng sẽ trở về như thế.
__________________
Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu
Góc bạn bè yên ấm, cảm thông ơi
Ta ngoái lại, rụng rời đôi cánh mỏi
Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi ....
Một điểm đặc sắc của năm nay là số lượng CHS tham gia đông “không tưởng”. So với số lượng CHS của trường thì 300 là quá ít, nhưng so với 6 lần trước thì 300 là kỷ lục. Cách làm của BTC năm nay đã mở rộng hơn hẳn “tầm phủ sóng” của ngày hội.
Gặp vài người bạn cùng lớp và cùng khóa ở đây, mình thật sự bất ngờ. Các bạn nói, tại mấy năm trước không biết có ngày này, năm nay có người gửi email / thấy trên facebook nên tui đi. Vậy là lỗi của tui rồi, Reporter tự nghĩ, và lại càng cảm ơn BTC năm nay. Hy vọng BTC năm sau sẽ làm truyền thông mạnh hơn nữa, sáng tạo hơn nữa, để nhiều người biết về ngày hội này hơn nữa.
Bài học từ chuyện bán vé
Bán vé không phải là ý tưởng mới, nhưng đây là lần đầu tiên việc bán vé phát huy hiệu quả mạnh mẽ đến vậy.
Những ngày bán vé, chắc hẳn BTC sẽ có nhiều câu chuyện để kể. Một vài bạn trong BTC được phân công nhiệm vụ bán vé, sẽ nhận booking, nhận vé từ quỹ, đi giao vé, nộp lại tiền cho quỹ. Quy trình đơn giản và chặt chẽ. Và với các thành viên trẻ tuổi của BTC, không có nhiều tiền để tạm ứng lúc nguy cấp, thì nguồn thu từ vé trở nên cực kỳ quan trọng để trang trải các loại chi phí.
Thiết kế & in vé cũng là câu chuyện nhiều trăn trở. Có mấy ai biết là, những mã số bốc thăm trúng thưởng là “sản phẩm thủ công”: các bạn lấy con dấu thường dùng để đóng ngày tháng, rồi canh hàng thật ngay ngắn để đóng từng 2 số một. Cứ mỗi vé 2 mã số như vậy.
Có vài mã số bị lem, vì mồ hôi rơi.
Có vài mã số bị lệch hàng, vì có bạn khác nhảy vào đóng phụ.
BTC ơi, vào kể thêm đi nhe!
__________________
Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu
Góc bạn bè yên ấm, cảm thông ơi
Ta ngoái lại, rụng rời đôi cánh mỏi
Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi ....
Như thường lệ, các tiết mục cần kích động sẽ do anh Tuấn Hiệp – nobipotter chủ trì.
20 giải ba: 20 phiếu mua hàng siêu thị, mỗi phiếu 100k
Anh nobi tự hét giá lên thành 1tr/phiếu. Rồi khi thầy Hiệp lên để trao phiếu cho các bạn, thì “tự nhiên rớt đâu con số 0”. Cái này gọi là bán cái, nghề của chàng, phải ko ta?
Mới đến đây thôi mà đã gây kích động. Kích động đến nỗi, có vài nhà tài trợ ngẫu hứng xuất hiện
Đầu tiên là Ẩn K2000, chủ nhân quán café Ta: 2 phiếu uống café miễn phí trong một năm, nhưng mà mỗi năm chỉ được uống 1 lần (lại là “tác phẩm truyền thông” của anh nobi)
Tiếp theo là một bạn K02, chủ nhân một công ty tư vấn thiết kế thi công nội thất (kiêm shop hoa): 10 phiếu sử dụng dịch vụ tư vấn thiết kế nội thất / dịch vụ hoa tươi miễn phí, mỗi phiếu trị giá 1 triệu đồng.
1 giải nhì: 1 máy xay sinh tố.
Người trúng thưởng là bạn Ẩn K2000. He he. Cuối cùng Ẩn … tặng lại cho BTC
Đến phần bốc thăm giải nhất mới gọi là gay cấn và kích kích động động
(còn tiếp)
__________________
Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu
Góc bạn bè yên ấm, cảm thông ơi
Ta ngoái lại, rụng rời đôi cánh mỏi
Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi ....
Anh nobi gây sửng sốt bằng việc bốc từng nắm phiếu ném ra ngoài. Bốc hờ hững và ném rất lả lơi. Với ý đồ: phiếu còn lại cuối cùng sẽ là phiếu thắng.
Nhưng chỉ như thế thôi thì đơn giản quá.
Bốc & Ném đến khi trong thùng chỉ còn lại độ chừng mươi phiếu, anh dừng lại. Và rút bóp ra 2 vé còn mới, chưa xé. Rồi bán với giá 500k (gấp 2,5 lần giá vé)
Vé thứ nhất thuộc về “đại gia” K94 – vốn quen thuộc với các “cựu già”.
Được đà lấn tới, anh nobi hét giá 1tr cho chiếc vé còn lại.
Cánh tay giơ lên tiếp theo là của anh Khôi K92 – cũng một gương mặt quen thuộc của các ngày truyền thống trước.
Anh nobi không Bốc & Ném nữa, mà nhặt từng phiếu lên, và đọc tên … người bị loại (về bản chất thì vẫn là Bốc & Ném)
Khi trong thùng phiếu còn lại vài vé (hình như là 5), mọi người mới được biết là: BTC vẫn còn 4 vé trắng, chưa bán cho ai. Giờ thì ai mua ai mua?
Giá khởi điểm: 1tr/vé
Giá lần thứ 2: 800k/vé
Kèo chưa đủ thơm. Nobi đứng gần-như-là-õng-ẹo trên sân khấu, nói chuyện với giọng điệu gần-như-là-năn-nỉ: đi mà, mua đi, không mua cho mình thì ghi tên thầy cô, tặng cho thầy cô cái tủ lạnh thì hay quá mà, đi, mua đi.
Không lời đáp.
Giá lần 3: 2tr/4 vé (anh ấy thật là linh hoạt). Anh Phước K92 đứng dậy. Bingo!
Rồi thầy Hòe lên bốc phiếu, nobi tiếp tục đọc tên người bị loại. Sau khi thầy ra tay thì trong thùng phiếu chỉ còn lại 4 phiếu ghi tên thầy cô và 1 phiếu của 1 người CHS may mắn nào đó.
…
Đến khi trong thùng phiếu chỉ còn lại 2 phiếu cuối cùng. Thầy Hiệp được mời lên để bốc lá phiếu quyết định, và thầy cũng đã quyết định là “thầy bốc phiếu ghi tên ai, người đó trúng tủ lạnh”. Cuộc chơi tưởng đã đến hồi kết thúc.
Thì anh Hiếu K90, đại diện 90D đứng lên: muốn mua thêm phiếu.
__________________
Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu
Góc bạn bè yên ấm, cảm thông ơi
Ta ngoái lại, rụng rời đôi cánh mỏi
Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi ....
Hehe, nobi tỏ ra rất sung sướng pha chút thỏa mãn. Ừ thì sau bao nhiêu lâu mời gọi, cuối cùng cũng nhận được “proposal”
Và nobi bắt đầu tỏ ra “mình có giá của mình”. Trưng cầu ý kiến tất cả mọi người xem nên bán bao nhiêu. Anh Hiếu nhẫn nại chờ đợi. Cả lớp 90D nhẫn nại chờ đợi.
Giá chót là 4tr cho 3 vé. Anh Hiếu ghi tên vào 3 phiếu bốc thăm.
Vậy là trong thùng phiếu có 5 phiếu.
Thầy Hiệp (nãy giờ vẫn đứng chờ trên sân khấu) bốc 1 lá phiếu.
Trong thùng còn lại 4 phiếu, anh nobi bốc hết ra, đọc to lên (ảnh thích đọc tên người bị loại, chả hiểu sao).
Phiếu thứ nhất, một CHS (bạn ấy quả là may mắn)
Phiếu thứ hai, thầy Hải.
Phiếu thứ ba, thầy Hải.
Phiếu thứ tư, vẫn là thầy Hải.
Giờ thì đến lượt thầy Hiệp.
Thầy Hiệp đọc: “thầy Hải”
Mới vỡ lẽ, cùng với 1 phiếu của 1 CHS khác ghi tên thầy (Reporter không biết là ai), cả 3 phiếu anh Hiếu đều ghi tên thầy Hải.
Là bởi vì, theo lời anh nobi kể lại với Reporter, lớp 90D muốn gửi về cho thầy Hải những ân tình sâu nặng.
Họ có thể mua tặng thầy cái tủ lạnh to gấp vài lần, mà không sợ xác suất rủi ro là thầy Hiệp sẽ không bốc trúng phiếu của mình.
Thật may mắn. Họ đã thành công.
Họ không gửi tủ lạnh về cho thầy. Mà gửi cả tấm lòng tri ân sâu sắc về cho người thầy, người cha thứ hai của mình. Một tấm lòng, một ân tình tất cả mọi người cùng chia sẻ.
Đó là câu chuyện cảm động mà tôi không biết và cũng không muốn đặt tên.
Mỗi người sẽ có một cái tên riêng cho nó, trong lòng mình. Tôi tin như vậy.
__________________
Ta ngoái lại tìm nhau, mong ẩn náu
Góc bạn bè yên ấm, cảm thông ơi
Ta ngoái lại, rụng rời đôi cánh mỏi
Góc bạn bè tin cậy, bớt chơi vơi ....
Một điểm đặc sắc của năm nay là số lượng CHS tham gia đông “không tưởng”. So với số lượng CHS của trường thì 300 là quá ít, nhưng so với 6 lần trước thì 300 là kỷ lục. Cách làm của BTC năm nay đã mở rộng hơn hẳn “tầm phủ sóng” của ngày hội.
Gặp vài người bạn cùng lớp và cùng khóa ở đây, mình thật sự bất ngờ. Các bạn nói, tại mấy năm trước không biết có ngày này, năm nay có người gửi email / thấy trên facebook nên tui đi. Vậy là lỗi của tui rồi, Reporter tự nghĩ, và lại càng cảm ơn BTC năm nay. Hy vọng BTC năm sau sẽ làm truyền thông mạnh hơn nữa, sáng tạo hơn nữa, để nhiều người biết về ngày hội này hơn nữa.
Bài học từ chuyện bán vé
Bán vé không phải là ý tưởng mới, nhưng đây là lần đầu tiên việc bán vé phát huy hiệu quả mạnh mẽ đến vậy.
Những ngày bán vé, chắc hẳn BTC sẽ có nhiều câu chuyện để kể. Một vài bạn trong BTC được phân công nhiệm vụ bán vé, sẽ nhận booking, nhận vé từ quỹ, đi giao vé, nộp lại tiền cho quỹ. Quy trình đơn giản và chặt chẽ. Và với các thành viên trẻ tuổi của BTC, không có nhiều tiền để tạm ứng lúc nguy cấp, thì nguồn thu từ vé trở nên cực kỳ quan trọng để trang trải các loại chi phí.
Thiết kế & in vé cũng là câu chuyện nhiều trăn trở. Có mấy ai biết là, những mã số bốc thăm trúng thưởng là “sản phẩm thủ công”: các bạn lấy con dấu thường dùng để đóng ngày tháng, rồi canh hàng thật ngay ngắn để đóng từng 2 số một. Cứ mỗi vé 2 mã số như vậy.
Có vài mã số bị lem, vì mồ hôi rơi.
Có vài mã số bị lệch hàng, vì có bạn khác nhảy vào đóng phụ.
BTC ơi, vào kể thêm đi nhe!
Về chuyện truyền thông: Ngay lúc ngày Hội diễn ra, mặc dù chạy tới chạy lui nhưng em vẫn nghe lỏm được vài câu nói của một số anh chị, các anh chị trách sao việc truyền thông của tụi em chưa tốt vì lớp các anh chị đó chưa biết được, các anh chị bảo là nên có đầu mối mỗi khóa liên lạc với từng khóa... đó thật sự là điều mà BTC vẫn có thể làm tốt hơn nữa!
Về chuyện đóng mã số: thật ra thì việc in vé tốn khá nhiều chi phí, nếu như mà đóng số tự động thì sẽ thêm 200k, đóng lỗ kim theo đường xé vé thì sẽ thêm 200k nữa... bây giờ xong rồi thì thấy chi phí này cũng không phải là vấn đề đáng lo lắm, nhưng mà BTC cũng muốn tiết kiệm tất cả mọi thứ có thể. Chính vì lý do đó mới có chuyện phải đứng tại quầy tiếp tân cắt vé, rồi không có cái mộc đóng số, nên phải mượn cái mộc đóng ngày tháng về đóng... mà mộc đóng ngày tháng thì do chỗ phần tháng thì là chữ nên mỗi lần đóng thì chỉ có thể đóng 2 số của chỗ ngày, rồi đóng thêm 2 số nữa, nên nhìn 4 số này bị lệch nhau... coi vậy chứ đóng này này cũng không dễ tí nào. Mình nói vậy thật ra không phải kể khổ mà là mình cũng nhận về đóng, sau một hồi tay lắm lem mực mà số đóng vô xấu hoắc, chỉ có duy nhất một người trong BTC lúc đó là đóng đẹp thôi , trước lúc nhận về đóng mình còn nghĩ sao tụi nó đóng xấu quá trời, cuối cùng thì mình cũng bó tay, phải đưa bạn kia đóng, vừa nhìn bạn đó đóng số vừa khen lấy khen để
Như thường lệ, các tiết mục cần kích động sẽ do anh Tuấn Hiệp – nobipotter chủ trì.
20 giải ba: 20 phiếu mua hàng siêu thị, mỗi phiếu 100k
Anh nobi tự hét giá lên thành 1tr/phiếu. Rồi khi thầy Hiệp lên để trao phiếu cho các bạn, thì “tự nhiên rớt đâu con số 0”. Cái này gọi là bán cái, nghề của chàng, phải ko ta?
(còn tiếp)
Bốc thăm trúng thưởng-Giải 3-Part 1 [Đăng nhập để xem liên kết. ]
Bốc thăm trúng thưởng-Giải 3-Part 2 [Đăng nhập để xem liên kết. ]
Bốc thăm trúng thưởng-Giải 3-Part 3 [Đăng nhập để xem liên kết. ]
Bốc thăm trúng thưởng-Giải 3-Part 4 [Đăng nhập để xem liên kết. ]
Bốc thăm trúng thưởng-Giải 3-Part 5 [Đăng nhập để xem liên kết. ]
thay đổi nội dung bởi: khoadien, 24-08-2011 lúc 01:26 PM.
Ban đầu cái tủ lạnh bác Noppi hét giá thiệt sự của nó là 2tr, lát 2tr rưỡi, miếng nữa thì 4tr, cuối cùng là 6tr .
Hôm bữa quên không đề nghị bốc thăm trúng 10 vé khám bệnh tổng quát miễn phí tại Vạn An.
__________________ Biển sóng biển sóng đừng xô tôi Đừng cho tôi thấy hết tim người.