Lâu lắm rồi tôi mới đọc lại được bài thơ này. Có lần đọc một tạp chí viết sinh thời nhà thơ Xuân Diệu khi đọc bài này có nói đại khái là viết như thế này là rất gan, rất liều. Nhưng viết như thế này là thật, chấp nhận được.
Đọc bài thơ này chẳng phải để xao lòng mà để có một tấm lòng chia sẻ cảm thông. Dẫu sao cũng chấp nhận được.
__________________ Mọi lý thuyết đều là màu xám. Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi...
Những Phút Xao Lòng Thuận Hữu
Có thể vợ mình ngày xưa cũng có một người yêu
(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy có chồng
Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
Nên giấu kín những điều suy tư, không kể về giấc mộng
Người yêu cũ vợ mình có những điều mà mình không có được
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn
Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
Khi gặp người yêu xưu với những điều vợ mình không có được
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi như nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn …….
Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn
Và cảm thấy mình như người có lỗi
(Chắc vợ mình hiểu điều không nói
Cô ấy cũng thương và chăm chút mình hơn )
Mà có trách chi những phút xao lòng
Ai cũng có một thời để yêu và để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài vợ ngoài chồng
Đừng có trách chi những xao lòng ……..
---
Chép lại bài thơ tình, tặng cho những người hay xao lòng và tặng cho tôi!
__________________
Phong sương mấy độ qua đường phố
Hạt bụi nghiêng mình nhớ đất quê
thay đổi nội dung bởi: Phan Phuong, 17-09-2008 lúc 03:52 PM.
Nắng đã chen vào giữa em với tôi
Định không gặp nhau nhưng cuối cùng cũng gặp.
Nếu nhìn thấy tôi và em
Có người sẽ bảo tôi đang đi với người yêu cũ.
Lâu lắm rồi tôi mới được bên em
Những kỷ niệm tưởng đã vùi đâu mất
Nhưng chỉ nhắc đến tên thôi
Quá khứ ùa về không thể nào kiểm soát...
Có những ngày đọc Trần Tú Lệ
Mê mẩn em và mê mẩn cả thơ
Lệ viết rằng: trăng cũng lẻ, mặt trời cũng lẻ
Mình sinh ra là để có đôi!
Em một thời bên tôi với tình yêu say đắm
Tôi cũng đắm say không kém gì em.
Nhưng trời sinh ra hai đứa
Không phải dành cho nhau?
Giờ bước gập ghềnh, mình không nắm tay
Nửa muốn nhắc, nửa ngại ngùng chuyện cũ.
Đã đi qua những hàng cây cổ thụ
Những bóng cây chứng kiến nụ hôn đầu.
Mình chỉ có ngước nhìn nhau
Vẫn chưa nói với nhau câu nào, em nhỉ!
Người yêu cũ,
Em có nghĩ như tôi:
Biển phẳng lặng
Nhưng trong lòng giông tố!
Nắng đã chen vào giữa em với tôi
Gió cũng đã chen vào giữa em với tôi
Mình bên nhau mà chỉ lặng thinh thôi
Mình gặp lại mà chỉ lặng thinh thôi...