Vợ cầm dao dọa giết chồng
Khi vợ chồng va chạm, không chịu nổi, tôi đã tát vợ một cái, nhưng cô ấy đánh lại tôi nhiều cái. Cô ấy lao vào đánh trả tôi, cầm theo các loại dao để đuổi tôi, miệng lúc đó là "tao giết chết mày", "mẹ mày đẻ ra mày không biết cách dạy mày làm người"... (Nam) From: Nam Sent: Tuesday, February 17, 2009 7:51 PM Subject: Gui toa soan: Vo cua toi nhu the
Kính chào quý độc giả của VnExpress.net!
Tôi là người thường xuyên đọc báo trên mạng và không quên vào mục Tâm sự, bởi đọc nhiều mới thấy trong cuộc sống của nhiều người cần được cảm thông chia sẻ, đóng góp ý kiến cho nhau để được tốt hơn.
Tôi là đàn ông và gặp không ít rắc rối trong đời sống vợ chồng. Tôi người Bắc, công tác ở một thành phố lớn phía nam. Tại đây, tôi gặp em, cô gái 21 tuổi, tôi lúc đó 28 tuổi. Không lâu sau chúng tôi đồng ý xây dựng gia đình. Chúng tôi có nhà cửa riêng ở thành phố, tiện nghi tạm đủ, công việc của tôi tiến triển tốt đẹp.
Nhưng cuộc sống không hề đơn giản. Vẫn biết vợ chồng thì không bao giờ tránh khỏi những va chạm. Va chạm để hiểu nhau hơn, hòa thuận nhau hơn và yêu nhau hơn. Nhưng mỗi lần to tiếng là tôi lại phát sợ. Tôi sợ mang tiếng đến cơ quan, đến gia đình, bạn bè, và xã hội... Nhưng nàng thì khác, nàng chẳng sợ ai, chẳng sợ cái gì hết, nàng cứ to tiếng, cứ ầm ĩ, cứ nghĩ gì nói đấy, cứ hành động theo suy nghĩ của nàng mà nàng cho là đúng.
Còn tôi trong mắt nàng luôn luôn sai. Tính tôi thì ai cũng nói là hiền, biết nhường nhịn. Tôi cũng không thích nghe nói nhiều, nhưng nàng thì nói nhiều, và lại nói to, có những chuyện không có gì đáng phải ầm ĩ, nhưng nàng cứ nói cho sướng miệng, và tất nhiên một người đàn ông không nhịn được nữa thì sẽ phải chửi tục một câu (đó chỉ là câu cửa miệng mà thôi). Nhưng nàng thì lại tức giận hơn, và nàng tuôn ra một loạt các từ ngữ xúc phạm tôi.
Không chịu nổi, tôi đã tát vợ một cái, nhưng cô ấy đánh lại tôi nhiều cái. Cô ấy lao vào đánh trả tôi với bất cứ thứ gì lấy được. Đôi lúc người xung quanh còn bị vạ lây. Dụng cụ gia đình bị cô ấy đập nát, và cầm theo các loại dao để đuổi tôi, miệng lúc đó là "tao giết chết mày", "mẹ mày đẻ ra mày không biết cách dạy mày làm người"...
Nếu vào người khác có lẽ họ đánh vợ, nhưng tôi thì không. Tôi thực sự ái ngại với gia đình mình và với mọi người. Rồi cô ấy lu loa với bố mẹ cô ấy là tôi thế này thế khác. Tất nhiên bố mẹ vợ cũng hiểu con gái của mình thế nào, đôi khi họ còn bênh vực tôi và mắng cô ấy. Đúng sai gì thì cuối cùng tôi cũng phải là người xin lỗi, còn cô ấy thì có lỗi đâu mà phải xin, sau đó ít hôm mọi chuyện trở lại bình thường.
Công việc của cô ấy chỉ là nhân viên bình thường, vì không có bằng cấp, mặc dù nhà có điều kiện, nhưng không chịu học, sau khi sinh đứa con gái đầu lòng thì nghỉ hẳn ở nhà. Tôi thì đi làm, ở nhà có thêm bà ngoại giúp đỡ nên cô ấy cứ thoải mái ăn ngủ, chẳng phải làm gì ngoài việc cho con bú. Bế con nhiều lúc cô ấy cũng không phải bế, giặt giũ có máy, các việc khác đã có bà, thiếu tiền thì xin ông ngoại vì ông kinh tế cũng khá giả ở thành phố.
Bản thân tôi thấy chưa lúc nào được bình yên, lại cứ phải chịu cái tiếng sợ vợ. Tôi luôn cố gắng để giữ gia đình yên ấm, cho con cái có đủ cha đủ mẹ để nuôi dạy đến lớn chứ không muốn như bố mẹ cô ấy ly dị từ khi cô còn nhỏ. Vợ tôi phải ở với ông bà.
Hiện chúng tôi có thêm cháu trai. Nếu không biết nhìn vào gia đình tôi ai cũng thấy hạnh phúc, nhưng có mấy ai biết rằng 10 năm trôi qua với bao sóng gió, cãi nhau to tiếng và giận nhau thì thường xuyên. Lớn nhất là 5 lần tôi tát cô ấy vì xúc phạm đến gia đình tôi và tôi thì cả 5 lần tôi bị cô ấy cầm dao đuổi và dọa giết tôi. Tôi không sợ, nhưng tôi không muốn làm to chuyện thêm. Tôi đi ra khỏi nhà để tránh và chờ cho cô ấy nguôi nóng thì về.
Nhưng vợ tôi không để yên, cô ấy gọi điện vào máy điện thoại di động của tôi, nếu tôi nghe là cô chửi, còn nếu không nghe thì cô ấy nhắn tin để chửi tôi, chửi gia đình nhà tôi. Lời lẽ thì không thể có ai lại tưởng tượng được đó là lời của người vợ chửi chồng.
Tôi luôn suy nghĩ 10 năm chịu đựng là quá dài, tôi đã định ly hôn mấy lần song không thành vì nghĩ đến những đứa con. Nhưng nay tôi quyết định ly hôn, vì không thể chịu nổi người vợ học ít, lười biếng, láo toét, nhiều lời, vũ thê, không biết cách đối xử với chồng, với gia đình. Xin hãy cho tôi một lời khuyên nhé. Nam (1 lời tâm sự trên vnexpress.net)