Có 1 bài viết mới đây nói về 1 đứa bé lớp 3 khi được 1 người Việt ( công tác tại Nhật và tham gia nhóm thiện nguyện ) cho khẩu phần ăn của mình trong lúc mọi người đang xếp hàng nhận thức ăn, thì điều bất ngờ xảy ra là đứa bé đó đã không lấy phần mà trái lại đưa cho người phát thức ăn để họ có thể phân phát đầy đủ cho mọi người.
Người Việt ấy ( cũng là GS và bạn thân của GS Nguyễn Lân Dũng ) đã hết sức sửng sờ quà quay mặt đi ...khóc thầm vì cảm động, những suy nghĩ so sánh chợt lóe lên và đặt câu hỏi tại sao lại như vậy.
Đó là câu chuyện mới đây , bạn hãy vào google search từ khóa " câu chuyện cảm động từ Nhật " sẽ đọc đầy đủ hơn.
Cùng có bài viết nói rằng bất cứ nước nào trên thế giới có biến động thì lập tức sẽ có tình trạng hôi của, cướp bóc riêng ở Nhật thì không . Chắc là không sai nếu bạn theo dõi mấy ngày nay.
Mình liền nghĩ thầm nếu ở VN , ngay tại Đồng Bằng sông Cửu Long có 1 cơn lũ lụt lớn cuốn trôi như vậy thì sẽ như thế nào. Mọi người có thể xếp hàng nhận thức ăn như vậy không, trẻ em VN có nhường nhịn như vậy được hay không, địa phương có đủ bình tĩnh khắc phục hậu quả hay là không.
Mình e là không bởi vì chúng ta còn đang loay hoay thao tập cảnh bắt rùa được loan tin trên các phương tiện truyền thông như 1 vấn đề của vận mệnh quốc gia.
Nếu người Nhật qua VN sống thì sao, họ sẽ nhường đường vạch vôi trong tham gia giao thông tại VN không , mình e rằng sẽ có và rất ít , lý do ít là vì họ không thể chung sống như vậy được nên họ về nước hết rồi. :]
Haha, VD chưa chứng kiến cái cảnh người Việt ở Nhật "di tản". Chứng kiến và nghe họ nói còn nhức đầu nữa!
Tiếc thật, miệng cứ luôn tình bạn bền vững, nhưng lại bỏ chạy ngay lúc người ta gặp hoạn nạn! Càng tiếc hơn khi ko ít những người đó đã và đang sống bằng chính những đồng tiền thuế của những người đang đối diện với thảm họa đó!
Rồi đây người Nhật sẽ nhìn những người "bạn" của mình thế nào nhỉ? Chắc trong lòng họ cũng đang buồn lắm...
__________________
Kẻ lang thang đã gặp tiểu thư...
Haha, VD chưa chứng kiến cái cảnh người Việt ở Nhật "di tản". Chứng kiến và nghe họ nói còn nhức đầu nữa!
Tiếc thật, miệng cứ luôn tình bạn bền vững, nhưng lại bỏ chạy ngay lúc người ta gặp hoạn nạn! Càng tiếc hơn khi ko ít những người đó đã và đang sống bằng chính những đồng tiền thuế của những người đang đối diện với thảm họa đó!
Rồi đây người Nhật sẽ nhìn những người "bạn" của mình thế nào nhỉ? Chắc trong lòng họ cũng đang buồn lắm...
Bỏ chạy và di tản khác nhau như thế nào hả bác?
__________________
Không thể thay đổi ngày hôm qua!
Di tản là chạy tránh thảm hoạ: như CP Nhật thông báo vơi các thông số như 20-30km khỏi trung tâm của nhà máy hat nhân gặp sự cố, trong khi vân tiếp tục các hoạt động khác như làm việc, học tập...
Bỏ chạy mất dép là tranh nhau mua vé máy bay về VN, mà do tranh giành nhiều quá nên để ra THẢM HỌA ngộ nghĩnh thế này đây:
[Đăng nhập để xem liên kết. ]:
Thừa ghế thiếu vé trên máy bay từ Nhật Bản về Việt Nam
Trở về từ đất nước Nhật Bản, một số độc giả cho biết trên chuyến bay của Vietnam Airlines còn trống khá nhiều chỗ. Trong khi thực tế, hành khách phải chật vật lắm mới mua được một tấm vé để bay.
Còn VN mình mà bị như Nhật hả thì số người chết sẽ như rạ chứ sao.
Không biết thiệt hại về vật chất thế nào, chứ về con người thì với động đất 9.0 RICHTER HOẶC sóng thần 10m thì chắc là sẽ chết khoản gấp trăm, ngàn lần (con số người chết có thể tính đơn vị TRIỆU)
Nước mình,hay các nước kém phát triển khác thì ng dân họ phản ứng 1 cách tự nhiên thuj,thấy nguy hiểm thì chạy..vật chất chưa đủ thì lấy đâu ra ý thức với tinh thần mà đi so sánh với Nhật.So sánh vậy thì thật là bất công cho dân Việt wa.
Nước mình,hay các nước kém phát triển khác thì ng dân họ phản ứng 1 cách tự nhiên thuj,thấy nguy hiểm thì chạy..vật chất chưa đủ thì lấy đâu ra ý thức với tinh thần mà đi so sánh với Nhật.So sánh vậy thì thật là bất công cho dân Việt wa.
Dĩ nhiên Khanhan đã chưa suy nghĩ kỹ (hoặc suy nghĩ sơ sơ theo kiểu vô tư, chủ nghĩ dân tộc thiển cận) nhưng anh Hoàn toàn không đồng ý với ý kiến này!:
1. Đây không phải so sánh, mà chúng ta thấy gì để mà tự học hỏi, tự thẹn mà cùng nhau rút kinh nghiệm.
2. Nước mình hay các nước kém phát triển là kém phát triển về kinh tế, ở đây đang nói về văn hóa, cách cư xử của con người với nhau.
3.Không có ý thức thì còn lâu mới tạo ra của cải vật chất.
Người Nhật chịu đói, lạnh để cùng nhau sếp hàng lấy thức ăn, cùng nhau chia từng mảnh áo trong cái rét, các cửa hàng giảm giá, không xảy ra hôi của trong vùng thảm họa...họ chia sẻ với nhau trong cái cùng cực mới quý chứ.
ông bà ta thường dạy:
1. một miếng khi đói bằng 1 gói khi no.
2. sống thì phải có: nhân, lễ, nghĩa, trí, tín ( Mẹ bà, chạy ra khỏi nước người ta trong lúc này mà không thèm tham gia các công tác xã hôi khác là BẤT NHÂN; ăn nhờ ở đậu người ta mà bỏ chạy là BẤT NGHĨA, bỏ việc về nước lúc này khi công việc đang cần là BẤT TÍN; mà bỏ việc như vầy mai mốt quay lại người ta coi mình ra con khỉ gì nữa-còn lâu Nhật cho làm tiếp: mất thu nhập, mất tương lai của chính người Việt mình là NGU-THẤT TRÍ).