Go Back   Cựu Học Sinh Lê Quý Đôn - Long An > ::Góc tản mạn :: > Góc nội trú

Góc nội trú Khu vực dành riêng cho những kĩ niệm về khu nội trú trường THPT Lê Quí Đôn - Long An

1001 Chuyện nội trú

1001 Chuyện nội trú

this thread has 143 replies and has been viewed 144827 times

Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #41
Hồ sơ
duonghoanghiep
Hội CHS
 
duonghoanghiep's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 46
Số bài viết: 1,658
Tiền: 25
Thanks: 277
Thanked 3,026 Times in 681 Posts
duonghoanghiep is an unknown quantity at this point
Exclamation

Nhân đọc bài các bạn viết về khu nội trú mình nảy ra ý nghĩ phải có một góc kể chuyện nội trú ở mục này và đặt tên cho nó là "1001 chuyện nội trú". Các bạn hãy vào đây để những câu chuyện, những kỹ niệm mà bạn đã từng chứng kiến tại khu nội trú. Chẳng bao lâu chúng ta sẽ có một kho tàn cổ tích mà rất có thể năm 3000 chúng ta có thể cạnh tranh được với 1001 đêm!

Dù bạn là ai, học khoá nào, đã từng ở nội trú hay không nội trú, chỉ cần một lần bạn bạn ghé chân qua khu nội trú, một lần chứng kiến nếp sinh hoạt của khu nội trú là bạn có thể kể về khu nội trú. Chúng ta bắt đầu nhé.



Câu chuyện thứ nhất : BỂ TẮM LỘ THIÊN

Khi chúng tôi vào trường năm 1993, trường chúng ta còn toạ lạc tại số 81 Thủ Khoa Quân. Khi đó vì chỉ là địa chỉ tạm nên cơ sở vật chất còn thiếu thốn lắm. Một trong những thiếu thốn đó là nơi vệ sinh tắm giặt. Trường chỉ có một khu vệ sinh nên phải ưu tiên cho chị em. Còn lại tất cả nam sinh chỉ có vỏn vẹn một cái hồ chứa nước lộ thiên giữa trời làm nơi tắm giặt nên cũng lắm chuyện dở khóc dở cười.

Cái hồ vốn nhỏ chứa không đủ nước nên những ai tắm giặt sau cùng thường không có nước và cần phải tranh thủ tắm sớm. (Tôi nhớ có hôm vì hết nước có mấy anh em tranh thủ trời mưa ra gội đầu. Nhưng khi đang gội đầu bỗng dưng... trời hết mưa). Ngặt nỗi cái hồ nằm cạnh ngay đường đi xuống nhà ăn nên chị em cứ ra vào. Hơn nữa nó còn có một vị trí "mặt tiền" rất đáng giá mà bất cứ chị em nào bước ra khỏi phòng cũng đều trông thấy và nó gần đến độ có thể đếm được chính xác anh A hay thằng B có được bao nhiêu cái "bẹ xường" nổi lên. Chính vì vậy dù có ngại hết nước cũng không bằng ngại "phơi xương" nơi tiền tuyến. Thế là chờ cho tối tối một chút.

Nhưng tắm tối lại thêm một phiền phức mới. Số là trường ta khi về đêm là cơ sở học của Trung tâm Ngoại ngữ. Các lớp học chỉ cách các phòng nam nội trú đúng một khoảng sân chừng 5m. Thế là các học viên và dân nội trú cứ mở cửa sổ "giao lưu". Khi đó cái hồ chứa nước cách cửa sổ bàn giáo viên chỉ chừng 1m. Anh em cố đóng cửa sổ cho kín đáo thế mà mấy cô học viên cứ mở toang cửa ra. Và rồi trong một lần đùa giỡn sơ ý, một xô nước vô tình bay vào lớp học rơi trúng ngay bàn của giáo viên.... Khỏi kể tiếp các bạn cũng biết kết cục như thế nào!

__________________
Mọi lý thuyết đều là màu xám. Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi...
duonghoanghiep is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có 2 thành viên gửi lời cám ơn đến duonghoanghiep vì bạn đã đăng bài:
MyLove (31-10-2007), Pham Van Nghiep (14-12-2007)
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #42
Hồ sơ
duonghoanghiep
Hội CHS
 
duonghoanghiep's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 46
Số bài viết: 1,658
Tiền: 25
Thanks: 277
Thanked 3,026 Times in 681 Posts
duonghoanghiep is an unknown quantity at this point
Exclamation

Câu chuyện thứ 3:

MẤT TRỘM MÙA WORLD CUP

Mùa hè năm 1994 chúng tôi còn ở lại trường học hè và để tiễn các anh chị khối 91 lên đường thi vào đại học. Khu nội trú từng chứng kiến bao cuộc tiễn đưa đầy xúc động nhưng cũng chứng kiến bao chuyện buồn cười.

Khi các anh chị bắt đầu bước vào kỳ thi đại học thì mùa World Cup cũng bắt đầu. Nên dù rất bận rộn ai cũng háo hức chờ trận khai mạc. Khi ấy cả khu nội trú cũ chỉ có một cái tivi của cô Điệp nên từ chập choạng tối mọi người đều gác lại chuyện học hành để tập trung lại phòng cô chờ giờ bóng lăn. Chờ mãi rồi cũng đến. Bốn mươi lăm phút mọi người hào hứng cùng trái bóng. Đến giờ giải lao giữa hai hiệp ai nấy về phòng tạm nghĩ.

Tôi về phòng chợt thấy có cái gì đó khan khác... Hình như lúc nãy phòng mình treo quần áo ở đây nhiều lắm mà. Tôi vội chạy sang các phòng bên cạnh. Phòng nào cũng thế. Thôi rồi vậy là bọn trộn đã lẻn vào quơ sạch áo quần trong lúc chúng tôi mãi xem hiệp 1. Thế là mặc cho cả thế giới quay cuồng với trái bóng hiệp 2, chúng tôi tản ra đi tìm quần áo. Chỉ phát hiện được dấu vết bọn trộm leo rào từ khi dân cư phía sau mà không thể tìm lại được quần áo (dù ngày hôm sau chúng tôi tìm thấy toàn bộ số móc áo bọn chúng vứt lại bên hiên nhà trẻ kết bên trường).

Sáng hôm sau các anh chia tay nội trú lên đường đi thi đại học. Chỉ tội cho các anh hành trang mang theo rất nhiều sách vở nhưng chỉ còn lại độc nhất một bộ đồ đang mặc trên người. Năm ấy không nhớ kết quả trận đấu thế nào nhưng chúng tôi xem như đã thua 0-1. Câu chuyện này được mang ra kể tại Sở Giáo dục nhân kỳ chấm thi sau đó và mọi người được một trận cười vỡ bụng. Còn tôi cứ đến mỗi kỳ World Cup là lại nhớ đến kỹ niệm năm ấy, vừa buồn vùa vui!
__________________
Mọi lý thuyết đều là màu xám. Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi...
duonghoanghiep is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có 3 thành viên gửi lời cám ơn đến duonghoanghiep vì bạn đã đăng bài:
MyLove (31-10-2007), Pham Van Nghiep (14-12-2007), psydayDrype (17-11-2015)
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #43
Hồ sơ
duonghoanghiep
Hội CHS
 
duonghoanghiep's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 46
Số bài viết: 1,658
Tiền: 25
Thanks: 277
Thanked 3,026 Times in 681 Posts
duonghoanghiep is an unknown quantity at this point
Exclamation

Câu chuyện thứ 5 :

LAO ĐỘNG LÚC NỬA ĐÊM

Khu nội trú cũ chật hẹp và vô cùng ẩm thấp. Vào mùa mưa, những hôm nào mưa to nước tràn vào các phòng nam (vì ở tầng trệt mà) như một dòng sông. Tối ngủ để đôi dép ở gầm giường sáng ra nó trôi ra tận phía hiên sau. Bởi vậy chuyện mất dép không phải là chuyện xưa nay hiếm. Rác từ trong phòng cứ thế trôi theo mà không cần phải dọn. Lâu ngày rác đọng lại thành một đống to tướng. Nhà trường nhiều lần yêu cầu phải dọn cho sạch như mọi người cứ chần chừ vì "cha chung chẳng ai thèm khóc".
Thế là một đêm đi nhậu về cao hứng thế nào mà chú Tuấn bảo vệ một hai bắt phải dọn ngay cái đống rác trong đêm. Lúc đó đã là 10 giờ đêm nên chẳng ai muốn đi dọn rác. Nhưng lệnh ban ra chẳng ai dám cãi lời. Thế là bao nhiêu bực dọc trong lòng dồn hết vào cuốc xẻng. Nửa đêm tiếng xẻng khua vang, tiếng nói cười rôm rả. Mấy nhà dân cạnh khu nội trú không ngủ được kéo ra chửi rủa om sòm. Thế là có lý do chính đáng để vào ngủ mà không phải làm lao động.
__________________
Mọi lý thuyết đều là màu xám. Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi...
duonghoanghiep is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có 3 thành viên gửi lời cám ơn đến duonghoanghiep vì bạn đã đăng bài:
anitaww11 (13-06-2023), MyLove (31-10-2007), Pham Van Nghiep (14-12-2007)
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #44
Hồ sơ
MFEO
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Số bài viết: 61
Tiền: 25
Thanks: 0
Thanked 16 Times in 10 Posts
MFEO
Default

MFEO cũng thắc mắc nhưng không.. biết hỏi ai.. chắc là một trong những cái này...
Trích:
Nhỏ giật mình lật đật tung mền ngồi dậy, thay bộ áo dài mặc hôm qua còn treo. Bao nhiêu cái để trên giường dồn nhét hết vào cặp
dĩ nhiên là không phải cái mền, mùng hay gối rồi... cái gì nho nhỏ thôi.... phải không nhóc.. nên mói nhét vào cặp được.... :o
MFEO is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến MFEO vì bạn đã đăng bài:
MyLove (31-10-2007)
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #45
Hồ sơ
duonghoanghiep
Hội CHS
 
duonghoanghiep's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 46
Số bài viết: 1,658
Tiền: 25
Thanks: 277
Thanked 3,026 Times in 681 Posts
duonghoanghiep is an unknown quantity at this point
Exclamation

Câu chuyện thứ 11:

CỦA TRỜI CHO


Khi đã chuyển về khu nội trú mới (khu nội trú hiện tại của chúng ta) có một khoảng sân trường rất rộng nên bọn con trai tha hồ đá banh vào mỗi buổi chiều. Vì mãi mê đá banh mà không biết bao nhiêu đứa nội trú bỏ cơm chiều nên dân nội trú vốn ốm nay càng thêm ốm. Dân ngoại trú cũng mê đá banh nên ở lại tham gia, không khí vô cùng sôi nổi.

Vào một buổi chiều cuối năm, khi nắng chiều gần tắt, tôi đang đứng trên khu nội trú nhìn xuống chợt nhận thấy các "cầu thủ" của chúng ta đang đá bóng bỗng nhiên cùng nhau chạy về một hướng. Quái lạ nếu trái bóng bay ra ngoài thì phải ném biên cớ sao cùng nhau chạy theo như thế. Và rồi chẳng những không dừng lại mà các "cầu thủ" của chúng ta còn chạy lên hành lang nữa. Khi nhìn kỹ lại, hoá ra các "cầu thủ" của chúng ta không đuổi theo trái bóng mà là đang đuổi theo một... con vịt xiêm. Thì ra trong lúc đang say mê đá bóng thì bỗng đâu từ trên trời một chú vịt xiêm nhà ai hạ cánh. Cái giống vịt xiêm này bay rất xa. Nó có khả năng bay một lần cả gần một cây số nhưng chẳng mấy khi biết đường mà quay về nhà. Cho nên nếu nuôi chúng mà không cắt bớt lông cánh thì xem như chỉ "làm công quả".

Thế là chú vịt xấu số bị "tạm giam" vì đã "xâm phạm vùng trời LQD" bất hợp pháp... Nhưng chú ta được hưởng qui chế đặc biệt trong hai giờ để chờ thân nhân đến nhận. Nếu quá thời hạn hai giờ mà không ai đến bảo lãnh cho "tại ngoại" thì xem như án tử được tuyên và "thi thể" của chú ta sẽ được... sung vào công quỹ. Nhưng mà như đã nói ở trên, một khi chú vịt xiêm quyết "ly khai" thì khổ chủ không tài nào tìm lại được.

Trước khi "thi hành án" một đứa an ủi chú vịt xiêm rằng : "Thôi thì đã quá hai giờ mà không thấy ai đến nhận thì xem như mày chẳng còn ai thân thích nên có lẽ cũng chẳng biết đi đâu về đâu nữa. Nếu thả mày ra thì rất có thể mày sẽ bị rơi vào tay bọn xấu. Thôi thì ở lại đây vậy. Nơi nào cũng xấu nhưng nơi này... xấu hơn. Ở đâu cũng vậy, ở lại đây xin cám ơn...".


Hơn tám năm rồi tôi vẫn còn nhớ chú vịt xiêm trời cho ấy.


P/S : Câu chuyện này chỉ kể cho dân LQD nghe thôi, không nên phát tán nhiều đâu nhé.
__________________
Mọi lý thuyết đều là màu xám. Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi...
duonghoanghiep is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến duonghoanghiep vì bạn đã đăng bài:
MyLove (31-10-2007)
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #46
Hồ sơ
MFEO
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Số bài viết: 61
Tiền: 25
Thanks: 0
Thanked 16 Times in 10 Posts
MFEO
Default

Đúng là không hổ danh LQĐ.
Nhóc còn biết LQĐ còn viết là gì nữa không :
Chuyện thứ 12 : LỘT QUẦN ĐÙI...

Kha kha.. chuyện này đụng chạm lắm.. để xin phép bà con cho kể ra không ???
Có ai muốn nghe không?
MFEO is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến MFEO vì bạn đã đăng bài:
MyLove (31-10-2007)
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #47
Hồ sơ
MFEO
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Số bài viết: 61
Tiền: 25
Thanks: 0
Thanked 16 Times in 10 Posts
MFEO
Default

MFEO xin trở lại câu chuyện thứ 12, vì phải bận đi xác minh lại:
Chuyện này kể theo trí nhớ còm cõi của một cụ già lụ khụ, nên hơi không chính xác lắm bằng người trong cuộc...

Số là ở Khu Nội Trú, lâu lâu cũng có nạn nhân bị... LQĐ.
Thông thường thì mọi việc cũng chẳng có gì ầm ĩ, nếu như trả lại chiến lợi phẩm cho nạn nhân...
Nhưng có lần, chiến lợi phẩm bị treo lên trần nhà, ngay cái đèn.. nghĩa là ngay đường đi vào...
Chẳng may, có BGH đi xuống tìm học sinh có việc (không rõ là thầy Hai hay thầy Uyển, nghi là thầy Uyển quá !!!) thế là sự việc đổ bể... nạn nhân lên khóc với thầy Uyển, vì vừa quê vừa sợ (nạn nhân bây giờ đã có 2 con rồi... ).. kết quả cả đám LQĐ bị kêu lên làm việc...
Hôm sau trong giờ văn học thầy Uyển có nêu lên cái tội này... thầy gọi là tội "công xúc tu xỉ", làm anh em chỉ biết cười mỉm không dám cười lớn....

PS: Không biết MFEO kể có chính xác không: Anh Bằng, Anh Vinh, Anh Hiệp... có nhớ chuyện này không bổ sung dùm MFEO.
MFEO is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến MFEO vì bạn đã đăng bài:
MyLove (31-10-2007)
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #48
Hồ sơ
duonghoanghiep
Hội CHS
 
duonghoanghiep's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 46
Số bài viết: 1,658
Tiền: 25
Thanks: 277
Thanked 3,026 Times in 681 Posts
duonghoanghiep is an unknown quantity at this point
Câu chuyện thứ 14:

NHẦM!
Trước khi kể câu chuyện này tôi xin phép hai nhân vật chính nếu có dịp nào đó mà hai bạn ghé thăm diễn đàn và đọc được câu chuyện này thì xin bỏ qua và vui lòng đừng giận vì đây là chuyện người thật việc thật mà nếu như không kể ra nó sẽ bị ... "thất truyền".


Số là ban đầu khi nội trú được chuyển qua địa điểm mới, cơ sở của của trường Cao đẳng Sư phạm, thì chúng ta chỉ tiếp quản tầng trệt và tầng 1 vì tầng 3 các anh chị trường Cao đẳng còn ở lại. Có hai tầng thì tầng trệt dành cho các thầy, cô nghỉ lại. Chỉ còn một tầng 1 là dành cho anh chị em ta. 10 phòng của dãy tầng 1 được chia đều cho hai bên tóc dài, tóc ngắn. Các anh, chị khối 12 vì đã "nhớn" rồi nên phải ở hai phòng xa nhau nhất để đề phòng "hoả hoạn". Ngược lại, các bạn lớp 10 vì được cho là còn nhỏ, vô tư nên ở hai phòng giữa kề nhau. Chính sự vô tư này mà câu chuyện tôi sắp kể ra đây đã trở thành việc thật.

Vì hai phòng ở liền kề nhau nên ranh giới xác định giữa hai phòng cũng chỉ là tương đối. Và ranh giới phân chia trên sợi dây phơi đồ cũng chỉ là ...mong manh lắm! Buổi sáng phơi đồ lên dây bên này thì đến trưa, chỉ cần một con gió lộng, quần áo của bạn đã đi du lịch sang tận...phòng bên kia. Khi đó việc còn lại chỉ là ngồi lại phân loại và trả về cho khổ chủ. Việc phân loại cũng không khó khăn lắm vì bạn không thể sở hữu những đồ "đặc chủng" mà bạn không có! Thế nhưng đôi khi cũng xảy ra chuyện nhầm.

Có hai cô cậu là bạn học chung nhau ở trường huyện từ thời cấp hai và cùng nhau thi đậu vào trường LQĐ của chúng ta. Có lẽ chúng ta khi còn đi học cấp 2 ai cũng có ít nhất một chiếc quần tây màu xanh đậm là đồng phục để tham gia những buổi học ngoại khóa. Hai cô cậu kia cũng thế; mỗi người có một chiếc quần tây màu xanh đậm thoạt nhìn giống hệt nhau (vì cùng trường và cũng gần nhà mà).
Một buổi trưa mùa khô gió lộng, hai chiếc quần ấy được phơi gần nhau và nhờ gió "giao duyên" thế nào đã có một sự hoán đổi vị trí vô cùng ngoạn mục. Đến tối về cậu chủ đã vô ý mặc nhầm chiếc quần của cô bạn mà không hề hay biết (vì hay người có vóc dáng cũng gần như nhau). Sự việc vẫn diễn ra bình thường trong khoảng một tuần. Cho đến một hôm cô bạn "kiểm kê" lại quần áo và phát hiện ra tài sản của mình hình như thiếu mất chiếc quần ấy. Thế là một cuộc tìm kiếm diễn ra nhưng cô chủ kia chắc chắn sẽ không bao giờ có cơ hội tìm lại được tài sản của mình. Bởi anh chàng kia sau khi nghe được tin hành lang về việc "mất tài sản" của cô bạn mình đã vội vã trở về kiểm tra và biết chính xác là mình đã nhầm nhưng than ôi chiếc quần kia... đã rách không thể nào trả lại được.

Cô bạn ấy giờ đã lập gia đình và xuất ngoại. Anh chàng kia giờ cũng đã thành danh. Không biết hai người trong những lúc ngồi nhớ lại những vui buồn cuộc sống có ai còn nhớ đến câu chuyện này không?!

Hôm nay nhân lúc bạn Thựong K97 gời cho tôi đoạn thơ hài, xin gắn vào đây cho phần vui vẻ:
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Cách nhau cái cọc để phơi áo quần
Hai người nhầm lẫn tứ tung
Nàng như cũng có cái quần giống tôi
Ðể rồi có một lần phơi
Thế nào tôi lấy nhầm ngay của nàng ...
Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng
Thấy nàng hé cửa gọi sang thế này
"Ấy ơi ấy hãy vào đây,
Cho tui đổi lại cái này chút coi"
Lần đầu tiên thấy nàng cười
Nàng che một tấm vải dày ngang hông (?)
"Cái quần duy nhất của em,
Hôm qua anh lấy về bên ấy rồi ..."
__________________
Mọi lý thuyết đều là màu xám. Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi...

thay đổi nội dung bởi: duonghoanghiep, 11-09-2006 lúc 03:42 PM.
duonghoanghiep is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến duonghoanghiep vì bạn đã đăng bài:
MyLove (31-10-2007)
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #49
Hồ sơ
duonghoanghiep
Hội CHS
 
duonghoanghiep's Avatar
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Tuổi: 46
Số bài viết: 1,658
Tiền: 25
Thanks: 277
Thanked 3,026 Times in 681 Posts
duonghoanghiep is an unknown quantity at this point
Default

Khi đã rách rồi thì làm sao mà trả lại?! Thế là anh chàng kia đành phải chơi trò "vờ" luôn chứ còn làm sao nữa! Cho đến tận giờ này chắc chắn cô bạn kia cũng vẫn chưa biết tại sao quần mình bị mất và nó đã về tay ai.
Mình biết được câu chuyện này là do anh chàng kia đến kể cho mình nghe. Sau đó vì xét thấy vấn đề quá đổi "trầm trọng" vì vật chứng đã rách nên mình quyết im lặng cho đến bây giờ mới kể. Nếu cô bạn kia có đọc được câu chuyện này thì vui lòng đừng bắt anh bạn kia trả lại chiếc quần năm ấy thì kẹt lắm. Áp dụng luật bất hồi tố nhé!
__________________
Mọi lý thuyết đều là màu xám. Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi...
duonghoanghiep is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến duonghoanghiep vì bạn đã đăng bài:
MyLove (31-10-2007)
Old 01-01-1970, 07:00 AM   #50
Hồ sơ
m_nhut
Member
 
Tham gia ngày: Oct 2004
Cư ngụ: Bến Lức
Tuổi: 45
Số bài viết: 41
Tiền: 25
Thanks: 0
Thanked 6 Times in 5 Posts
m_nhut
Default

Có ai còn nhớ thuật ngữ "đi nhà hàng" thường được khoá 93 dùng khi ở KTX không? Với lại không chỉ có một con vịt xấu số trong

Câu chuyện thứ 11:
CỦA TRỜI CHO

thôi đâu.
Theo mình biết thì trong đợt học hè cuối năm 12 của khoá 93 còn có một con chó xấu số nữa!
Nếu Hiệp và Uy còn nhớ rõ thi viết tiếp chuyện này đi.
m_nhut is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến m_nhut vì bạn đã đăng bài:
MyLove (31-10-2007)
Trả lời



Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Website sử dụng phần mềm vBulletin phiên bản 3.6.8
do Công ty TNHH Jelsoft giữ bản quyền từ 2000 - 2024.
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 03:01 PM.

Hội CHS Lê Quý Đôn-Long An giữ bản quyền nội dung của website này

Tự động[F9]TELEX VNI VIQR VIQR* TắtKiểm chính tảDấu cũ
phan mem quan ly ban hang | thuê vps