Phải stick cho chủ đề này nổi lên đầu tiên. Chứ mấy anh K92 cứ nhắc hoài. Mệt quá!
Mí ảnh nhắc wàii làm mí em út nó ganh tị, khó chịu hén anh, mà anh PP hok phải cũng thuộc giai đoạn đó hay seo mà nghe riết phát nhàm dzị, hihihi, thấy nhắc lại dzui thí mồ mờ!
__________________ Ai trong đời chẳng có vợ
Vợ là vợ mình thôi
Ai trong đời chẳng sợ vợ
Vợ mình thì mình sợ mà thôi
Sắp đến ngày 20/11, bạn tôi hỏi; "M về trường ko?". tôi trả lời tỉnh rụi, trường nào, về đâu, m ko nhớ là mình "vô gia cư" rùi hả?.
nói là nói vui vậy cho đỡ buồn, chứ trong lòng nghe sao hơi khó chịu.
một bé dưới khoa nhắn tin hỏi chị ơi về ko, 14h làm lễ ở trường Tân An cũ đó c... muốn về lắm, muốn về gặp lại thầy cô, mà không gian nơi đó lạ lẫm làm sao, tôi ko tưởng tượng được bước chân vào cổng trường nơi đó tôi sẽ đi đến phòng học nào, dãy hành lang nào??? tôi có bao h đặt bước chân thân quen nơi đó???
...
tôi nhớ, nhớ nhìu hơn những lớp học của chúng tôi, là dãy hành lang đầy kỉ niệm...nhớ những ngày gió lành lạnh, cố đi học thật sớm, vô lớp dẹp cặp rùi ra hành lanh đứng nhìn các bạn, các em, các anh chị đi từ từ đi học, nhớ cảm giác dứng cuối hành lang trông ra sân đá banh, nhớ.........
nhớ những ngày đi wa cổng trường, ngó bên trái nhìn chú Tuấn 1 cái, ngó bên phải nhìn cây điệp 1 cái, rùi rẽ vào dãy phòng học, 2trong số 3 năm chúng tôi đi hết dãy hành lang mới đến lớp of mình, mỗi lần wa 1 cánh cửa lại liếc vô 1 cái ^^...
về trường, tôi vẫn chỉ mún về lại LQĐ của những ngày tháng đó mà thôi....
__________________
"Mưa lại về trên con phố ngày xưa
Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác
Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc
Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh...."
mấy bà chị 92 là quậy tưng nhất cái trường...nhất là lớp 92B có chị gì rất nhỏ con mà cười là to kinh khủng (cái lớp này cũng chuyên gọi "mày, tao"), 92D cũng um xùm không kém...mà công nhận 92A, B, D chơi thân!!
Cái trường nhỏ xíu, giờ thể dục 3 lớp học chung 1 thầy...
Sắp đến ngày 20/11, bạn tôi hỏi; "M về trường ko?". tôi trả lời tỉnh rụi, trường nào, về đâu, m ko nhớ là mình "vô gia cư" rùi hả?.
nói là nói vui vậy cho đỡ buồn, chứ trong lòng nghe sao hơi khó chịu.
một bé dưới khoa nhắn tin hỏi chị ơi về ko, 14h làm lễ ở trường Tân An cũ đó c... muốn về lắm, muốn về gặp lại thầy cô, mà không gian nơi đó lạ lẫm làm sao, tôi ko tưởng tượng được bước chân vào cổng trường nơi đó tôi sẽ đi đến phòng học nào, dãy hành lang nào??? tôi có bao h đặt bước chân thân quen nơi đó???
...
tôi nhớ, nhớ nhìu hơn những lớp học của chúng tôi, là dãy hành lang đầy kỉ niệm...nhớ những ngày gió lành lạnh, cố đi học thật sớm, vô lớp dẹp cặp rùi ra hành lanh đứng nhìn các bạn, các em, các anh chị đi từ từ đi học, nhớ cảm giác dứng cuối hành lang trông ra sân đá banh, nhớ.........
nhớ những ngày đi wa cổng trường, ngó bên trái nhìn chú Tuấn 1 cái, ngó bên phải nhìn cây điệp 1 cái, rùi rẽ vào dãy phòng học, 2trong số 3 năm chúng tôi đi hết dãy hành lang mới đến lớp of mình, mỗi lần wa 1 cánh cửa lại liếc vô 1 cái ^^...
về trường, tôi vẫn chỉ mún về lại LQĐ của những ngày tháng đó mà thôi....
Chị đã làm rồi đấy ^^. Chỉ thiếu thầy Hải nhỉ,...
__________________ Biển sóng biển sóng đừng xô tôi Đừng cho tôi thấy hết tim người.