Mượn tiền là vấn đề đau đầu của nhiều thế hệ. Dân gian có câu "Nếu không muốn mất bạn thì đừng cho mượn tiền!". Mượn tiền đau nhất là thời hạn trả tiền. Có người mượn rồi thì quên trả, làm chủ nợ phải hông biết làm sao, đòi thì sợ bạn buồn, không đòi thì thấy mình giống người ngu ngốc!
Tôi nhớ ngày xưa ... tôi cũng có mượn tiền người bạn, ít thôi, nhưng cũng lần lựa mãi mới trả, vì nghĩ là bạn thân. Có tiền lại đi nhậu chứ chẳng thèm để ý chi. Đến chừng nhớ lại thì đã tròm trèm một năm! hehe
Tôi cũng nhớ ngày xưa ... có thằng bạn lại mượn tiền (không thân lắm), lương 3 chai, hào phòng đưa cho nó phân nữa (tức một chai rưỡi). Cho mượn xong thì năn nỉ "mày nhớ tháng sau trả nhe, tao cũng nghèo lắm!" một tháng sau nó im lìm. gọi điện đã đời thì nó trả phân nửa (tức khoảng 7-8 xị gì đó). Rồi từ đó nó lặn như cá, bay xa như chim. Thà không cho mượn tiền thì còn bạn còn bè, chứ sau khi mượn rồi thì gặp lại còn khó. Hai năm gặp lại, giã vờ nhắc lại rồi ... cũng im ỉm quên luôn. Tức muốn điên!
Có vài cảm xúc về mượn tiền như thế! hêhe
Liên hệ chuyện cho mượn cá nhân với việc lập một Quỹ thì thấy phức tạp hơn vạn lần. Đó là lý do mình nghĩ Quỹ này rất khó, nếu chỉ có một mục đích duy nhất là mượn tiền.
Theo mình dính tới tiền 10 lần là 7-8 lần mất bạn!!! Một kinh nghiệm tuyệt vời!!! Vấn đề ng đó là ai!!!
__________________
Sống là chiến đấu!!!Chiến đấu cho cái đẹp! Quyết chiến đến cùng! Lê Quí Đôn là kỉ niệm và tình yêu!!!