hehe,vậy thì pé Rùa vẫn sẽ chọn cách khóc Clover à , cần j phải để cho ngừi ta bik là mình khóc trong khi khóc sẽ khiến mình nhẹ nhõm hơn nhìu.Biết mình khóc rồi người ta sẽ làm j ?Chạy đến bên mình hay chỉ đơn giản là đưa ra những lời an ủi mình và liệu những thứ ấy có là thật hay ko ?Ko lẽ mỗi lần mún khóc là cứ phải làm đủ hết mọi cách để người ta bik là mình đang khóc sao?
uhm.khóc cho nhẹ nhõm hơn rồi hãy mạnh mẽ mà đứng dậy, tiếp tục đi về phía trước nhé.
im lặng------------>>>>uhm, cách giải quyết tốt nhất cho mình....
im lặng, im lặng, im lặng...............
Cho đến khi nào nhỉ?
im lặng mang đến cho mình sự hối tiếc.Lẽ ra mình có thể nói ra những suy nghĩ, cảm xúc của mình, mình có thể làm được nhiều hơn thay vì im lặng....
==>> "Đừng im lặng trước những gì bạn có thể nói và có thể làm, hãy suy nghĩ thật kĩ trước một lần im lặng".
...........................
Nhiều lần muốn hỏi "Tại sao ..." nhưng lại thôi...
Sợ......
Sợ 1 sự im lặng....
Sợ 1 câu trả lời làm mình đau lòng...
Chỉ biết tự an ủi : có nhiều chuyện đâu cần thiết phải có lí do của nó...
1 năm 1 ngày.....
Ngày mình gặp lại bạn sau hơn 7, 8 năm ko biết tin tức về nhau
Một cuộc gặp gỡ tình cờ...
Mình vui biết bao
Nhưng rồi mình lại mất liên lạc nhau...
Trách bạn lắm. Nhưng cũng có thể là do lỗi của mình nữa.
Vì đã tạo cho bạn hi vọng...
Đôi khi mình tự hỏi : chẳng lẽ giữa 2 người khác phái lại ko có thứ tình cảm nào nào khác ngoài tình yêu....
anh!!!
tại sao em lại không thể quên được những gì thuộc về anh và em...
Chúng như mới ngày hôm qua...
Em ko biết là mình sẽ nhớ đến bao giờ....
Cứ nhớ đến khi nào có thể....
................
Ta đang sợ chính bản thân ta.
Đã không dưới 1 lần ta rơi vào trạng thái như thế này
Khi nó đi qua rồi ta tự nhủ rằng sẽ ko bao giờ để cho nó quay lại
Nhưng giờ đây nó đã trở lại
Đang tồn tại trong ta....
Tệ thật...
Khi ai đó làm cho bạn buồn, bạn sẽ làm gỉ?
giận dữ ------->>> đó không phải là thuộc tính của mình
khóc ------------>>>>uhm, biết đâu nước mắt có thể giúp mình nhẹ nhõm hơn , nhưng như thế thì ko công bằng.........
im lặng------------>>>>uhm, cách giải quyết tốt nhất cho mình....
im lặng, im lặng, im lặng...............
Cho đến khi nào nhỉ?
Dạo này em nhìu cảm xúc thế nhỉ?
Anyway, ai làm anh buồn thì anh sẽ làm gì? Tùy cơ ứng biến thui, vì không ai giống ai cả, cho nên không có phương pháp nào là tuyệt đối cả, đúng không
__________________
Don't lose your way
With each passing day.....
/)__/)
(='.'=)
(")_(")
Chiều nay đi ngang con đường mà ngày xưa chị chở em đi thi
Chợt thấy nhớ chị, và tự hỏi : chị có giận đứa em vô tình này ko?
Chị và em....
Hai người ,không xa lạ mà cũng không thân thiết.
Theo chị lên SG vào những ngày mưa,
Xa lạ,bỡ ngỡ...
Buổi sáng chở em đến trường thi
Trưa lại rước em về
Nhìn cái dáng nhỏ nhỏ đạp xe mà thấy thương
.............................
Sau những ngày ấy e ko còn liên lạc gì với chị
Nhưng chị biết ko ?
Mỗi lần nhìn thấy tụi nhỏ đi thi DH em lại nhớ về chị
Chị à, Cảm ơn chị nhiều lắm
__________________
...BE YOURSELF...
thay đổi nội dung bởi: clover, 14-05-2008 lúc 02:15 AM.
cứ ngỡ mọi chuyện đã ngủ yên
ta có thể bắt đầu lại
nhưng không phải thế...
...........................
thôi nào! cố lên em nhé
mọi chuyện rồi cũng qua mà
uhm, mọi chuyện rồi cũng qua
nhưng....
People - have always been singing
To wipe away tears
To ease all their pain
Music - has always been healing
Some people just sometimes
And others again and again and again
So we hope that today you are ready
To understand
Whenever you’re falling down
Hopeless and pushed around
Find your own melody
Trust me that music is the key
It makes you feel proud and strong
Helps you to carry on
If you are down on your knees
You should sing it with me
Music is the key - sets you free
.....
__________________
"Mưa lại về trên con phố ngày xưa
Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác
Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc
Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh...."