Re: Ngày hội truyền thống! Mình sẽ đến! Bạn ơi có đến?
Lần này không ngờ các bạn trẻ lại truyền lửa ngược lại cho các cụ già. Làm tốt lắm! Cố lên nhé! Cụ thể là đạo diễn lừng danh DM và cố vấn kỳ cựu HH đang cực lực tham gia và cổ động!
Vậy là các cụ già không còn sợ phải gặp đi gặp lại những gương mặt móc cũ xì và xấu xí rồi! (tất nhiên là trừ chị M. ra!)
Ðề: Ngày hội truyền thống! Mình sẽ đến! Bạn ơi có đến?
Trích:
Nguyên văn bởi LXH
Chị MarsNIIT xinh đẹp ơi! Comment của chị làm tụi em run quá
Cố lên các bạn ơi. Chỉ còn ba tuần nữa. Mọi người rất nóng lòng và đang đếm ngược từng ngày. LXH không cần phải run sợ đâu vì "chị" MarsNIIT của em không xinh đẹp như em tưởng mà trái lại rất đẹp trai.
__________________ Mọi lý thuyết đều là màu xám. Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi...
Ðề: Ngày hội truyền thống! Mình sẽ đến! Bạn ơi có đến?
Trích:
Nguyên văn bởi 17phong4
Trước hết, em biết những lời mình viết dưới đây, lẽ ra phải post ở mục góc tản mạn, vùng trời ký ức, chút tình gởi gió, hoặc tâm sự - cảm xúc. Nhưng những suy nghĩ này lại liên quan nhiều nhất đến những thắc mắc của em về ngày hội truyền thống học sinh Lê Quý Đôn. Nên em xin phép anh chị trong ban quản trị diễn đàn cho em được phép post bài ở đây trong mục Hội Cựu Học Sinh. Em xin chân thành cảm ơn!
Xin chào các anh chị, các bạn thân mến!!!
Đầu tiên, em xin giới thiệu, em cũng là một thành viên của mái trường Lê Quý Đôn thân yêu. Nhưng em thú nhận, ba tiếng “Lê Quý Đôn” đã từ lâu em không nhớ đến hay được nghe nhắc đến. Mãi đến khi điền thông tin vào sơ yếu lý lịch ở phần “quá trình từ năm 1995 đến nay” em đã điền:
Từ năm (x) đến năm (x+3): là học sinh trường THPT LÊ QUÝ ĐÔN
Em chợt nhận ra rằng mình đã có một khoảng thời gian không quá ngắn cũng chẳng đủ dài ở mái trường Lê Quý Đôn. Những tưởng mình đã quên, nhưng khi ngồi đó và không cần cố gắng, em đã nhớ lại tất cả. Em nhớ:
-Những người bạn lém lĩnh, tinh nghịch hay chọc phá các bạn khác và làm mọi người cười
-Những người bạn hiền lành, tuy ít nói, nhưng chân thành khi chia sẻ. ( không biết chính xác không nhưng em thuộc nhóm này).
-Những trận đá bóng, đánh bóng chuyền vui vẻ bên các bạn.
…..
-Còn nhiều nhiều lắm những kỷ niệm, biết làm sao kể hết bây giờ.
-Và làm sao quên được những thầy cô đã từng dạy dỗ.
Mọi người có thể trách, đã trải qua biết bao nhiêu chuyện như vậy mà làm sao có thể quên được mình đã từng là học sinh Lê Quý Đôn. Em xin nhận lỗi.
Em không chắc, nhưng có thể có nhiều bạn, hay một số bạn rơi vào trường hợp giống như em.
Học hết những năm cấp 3, chúng ta, ai rồi cũng phải thi đại học. Do học hành không tốt hay sao, trong kỳ thi năm đó em đã thi trượt ( rớt) đại học. Do mặt cảm, nên em đã không dám liên lạc với bạn bè. Vốn dĩ là một người ít chủ động trong các mối quan hệ, em đã dần dần mất liên lạc với mọi người. Và kể từ đó em không còn tin tức hay liên lạc với bất kỳ ai là người của Lê Quý Đôn nữa.
Cho đến hôm nay, em lại nhớ về mọi người, không biết làm sao. Chợt nhớ ra, các anh chị cựu học sinh có thành lập một diễn đàn Lê Quý Đôn.
Thế là em lên đây, lan than để tìm bạn. Vô tình em mới biết được là, ngoài việc thành lập diễn đàn này, còn có hẳn một ngày hội truyền thống dành cho cựu học sinh Lê Quý Đôn - dành cho các anh các chị, dành cho các bạn, dành cho các em nhỏ, và dành cho chính em.
Lâu quá không có tin tức về Lê Quý Đôn, em không ngờ ngày hội của mình đã tổ chức được 6 lần rồi à. Em buồn quá, vì mình đã bỏ lỡ 6 lần rồi, bỏ lỡ 6 cơ hội để có thể gặp lại bạn bè và thầy cô. Nhưng em cũng thấy vui vui, vì sắp đến ngày hội truyền thống lần thứ 7 rồi. Theo như thông tin của anh chị đưa lên thì khoảng 1 tháng nữa là sẽ đến ngày hội truyền thống.
Nhưng lúc này cảm xúc của em rất mâu thuẫn, vui buồn lẫn lộn. Em vui vì đã có một nơi chốn để em tìm về. Đã có cơ hội để em gặp lại thầy cô, các anh chị và các bạn ngày xưa. Nhưng em cũng buồn buồn và không khỏi lo lắng. Vì đã nhiều lần em không tham gia ngày truyền thống này, nên
-Kkhông biết lần này em đến mọi người có chào đón em không?
-Không biết bạn bè của em có đến đó không?
-Nếu em đến, bạn bè ngày xưa có nhận ra em không? ( tại ngày xưa em gầy nhom, bây giờ em mập hơn ngày xưa những 10 kg).
-Đến đó có vui không?
-Và thậm chí em không biết cách thức để đi dự ngày truyền thống này là như thế nào? Đến ngày, đến giờ em tự động đi đến địa điểm tổ chức mà anh chị thông báo ở trên hay phải làm sao?
Lần này em thật sự không muốn mất cơ hội, em sẽ đi. Mong anh chị và các bạn nào từng tham dự ngày hội truyền thống, hoặc biết về ngày hội hãy giải thích những suy nghĩ, thắc mắc ở trên dùm em. Để em có thể đến với mọi người, dù là lần đầu tiên. Chắc chắn em sẽ đến!!!
Các bạn khóa mình ơi! Hãy đến đó với mình nhé! Nếu có các bạn đi cùng, mình sẽ không sợ nữa. Trong thời gian qua không gặp, không biết các bạn thế nào rồi?!?. Mình có nhiều chuyện để kể cho các bạn nghe lắm. Hãy đến đó đi, để mình có cơ hội gặp lại các bạn và nói với bạn rằng: MÌNH NHỚ BẠN NHIỀU LẮM !!! (Trong đó có đằng ấy nữa, ấy ơi!)
Bạn ơi, nói như bạn An thì khi lữa lòng đã cháy rồi thì chần chừ gì mà không tìm về chốn cũ? Bài viết của bạn chân thật và xúc động. Mong rằng năm nay sẽ gặp lại bạn trong ngày Họp mặt.
Có các cách sau để tham dự:
- Đặt vé trên diễn đàn ngay từ hôm nay và tìm các liên lạc với BTC để nhận vé (cách này được khuyến khích nhất) hoặc đăng ký trước rồi nhận vé sau.
- Đến ngày hôm đó đến sớm để đăng ký và tham dự (mức đóng góp sẽ cao hơn một chút).
Bạn có thể an tâm và không sợ không ai nhận ra bạn vì ít nhất sẽ có... ban tổ chức nhận ra bạn và thu tiền. Bạn cũng không cần phân vân cách thức tham dự vì sau khi làm thủ tục ở quần lễ tân xong sẽ có người hướng dẫn bạn...
Nói đùa vậy thôi chứ bạn cứ an tâm đến dự. Tất cả mọi CHS, không phân biệt, đều được đón chào và không khí vui vẻ nhưng ấm cúng của ngày Họp mặt sẽ giúp bạn cảm thấy vui.
__________________ Mọi lý thuyết đều là màu xám. Chỉ có cây đời mãi mãi xanh tươi...
Ðề: Ngày hội truyền thống! Mình sẽ đến! Bạn ơi có đến?
Mấy năm trước có bon chen, bon chân vào BTC, mệt phờ nên mình hiểu rất rõ cảm giác của các em. Năm nay chỉ đứng bên ngoài cổ vũ, nhìn các em chuẩn bị thấy nôn nao chờ đợi. Chỉ còn hơn 2 tuần nữa thôi, hy vọng thời gian trôi qua nhanh hơn.
__________________ Chỉ mất một phút để quen ai đó, một giờ để thích ai đó , một ngày để yêu ai đó , nhưng sẽ là cả đời để bạn quên đi một người mà bạn yêu.
Khi yêu một người nào đó bạn hãy để cho người ấy ra đi (nếu họ muốn) nếu họ quay lại họ thuộc về bạn, còn nếu họ không quay lại có nghĩa là từ trước đến giờ họ chưa bao giờ thuộc vê bạn. -------------0978184058, 01229921853
Ðề: Ngày hội truyền thống! Mình sẽ đến! Bạn ơi có đến?
Trích:
Nguyên văn bởi cobemongmo
Mấy năm trước có bon chen, bon chân vào BTC, mệt phờ nên mình hiểu rất rõ cảm giác của các em. Năm nay chỉ đứng bên ngoài cổ vũ, nhìn các em chuẩn bị thấy nôn nao chờ đợi. Chỉ còn hơn 2 tuần nữa thôi, hy vọng thời gian trôi qua nhanh hơn.
Làm BTC coi vậy cũng vui lắm chị ơi! Mấy bạn em đi quay clip thầy cô, được gặp mấy thầy, cô, được thầy cô khen... vui lắm
Hôm nay em có việc ra Thủ Đức, đi ngang Q2 nên giao vé cho chị KH luôn, mấy anh chị và mấy bạn mà thấy được cảnh chị KH vui vẻ, hớn hở như thế nào thì chắc bao nhiêu mệt mỏi của các anh chị và các bạn đều bay đi hết, tiếc là những khoảng khắc như vậy không được ghi lại...
Ðề: Ngày hội truyền thống! Mình sẽ đến! Bạn ơi có đến?
Trích:
Nguyên văn bởi 17phong4
Trước hết, em biết những lời mình viết dưới đây, lẽ ra phải post ở mục góc tản mạn, vùng trời ký ức, chút tình gởi gió, hoặc tâm sự - cảm xúc. Nhưng những suy nghĩ này lại liên quan nhiều nhất đến những thắc mắc của em về ngày hội truyền thống học sinh Lê Quý Đôn. Nên em xin phép anh chị trong ban quản trị diễn đàn cho em được phép post bài ở đây trong mục Hội Cựu Học Sinh. Em xin chân thành cảm ơn!
Xin chào các anh chị, các bạn thân mến!!!
Đầu tiên, em xin giới thiệu, em cũng là một thành viên của mái trường Lê Quý Đôn thân yêu. Nhưng em thú nhận, ba tiếng “Lê Quý Đôn” đã từ lâu em không nhớ đến hay được nghe nhắc đến. Mãi đến khi điền thông tin vào sơ yếu lý lịch ở phần “quá trình từ năm 1995 đến nay” em đã điền:
Từ năm (x) đến năm (x+3): là học sinh trường THPT LÊ QUÝ ĐÔN
Em chợt nhận ra rằng mình đã có một khoảng thời gian không quá ngắn cũng chẳng đủ dài ở mái trường Lê Quý Đôn. Những tưởng mình đã quên, nhưng khi ngồi đó và không cần cố gắng, em đã nhớ lại tất cả. Em nhớ:
-Những người bạn lém lĩnh, tinh nghịch hay chọc phá các bạn khác và làm mọi người cười
-Những người bạn hiền lành, tuy ít nói, nhưng chân thành khi chia sẻ. ( không biết chính xác không nhưng em thuộc nhóm này).
-Những trận đá bóng, đánh bóng chuyền vui vẻ bên các bạn.
…..
-Còn nhiều nhiều lắm những kỷ niệm, biết làm sao kể hết bây giờ.
-Và làm sao quên được những thầy cô đã từng dạy dỗ.
Mọi người có thể trách, đã trải qua biết bao nhiêu chuyện như vậy mà làm sao có thể quên được mình đã từng là học sinh Lê Quý Đôn. Em xin nhận lỗi.
Em không chắc, nhưng có thể có nhiều bạn, hay một số bạn rơi vào trường hợp giống như em.
Học hết những năm cấp 3, chúng ta, ai rồi cũng phải thi đại học. Do học hành không tốt hay sao, trong kỳ thi năm đó em đã thi trượt ( rớt) đại học. Do mặt cảm, nên em đã không dám liên lạc với bạn bè. Vốn dĩ là một người ít chủ động trong các mối quan hệ, em đã dần dần mất liên lạc với mọi người. Và kể từ đó em không còn tin tức hay liên lạc với bất kỳ ai là người của Lê Quý Đôn nữa.
Cho đến hôm nay, em lại nhớ về mọi người, không biết làm sao. Chợt nhớ ra, các anh chị cựu học sinh có thành lập một diễn đàn Lê Quý Đôn.
Thế là em lên đây, lan than để tìm bạn. Vô tình em mới biết được là, ngoài việc thành lập diễn đàn này, còn có hẳn một ngày hội truyền thống dành cho cựu học sinh Lê Quý Đôn - dành cho các anh các chị, dành cho các bạn, dành cho các em nhỏ, và dành cho chính em.
Lâu quá không có tin tức về Lê Quý Đôn, em không ngờ ngày hội của mình đã tổ chức được 6 lần rồi à. Em buồn quá, vì mình đã bỏ lỡ 6 lần rồi, bỏ lỡ 6 cơ hội để có thể gặp lại bạn bè và thầy cô. Nhưng em cũng thấy vui vui, vì sắp đến ngày hội truyền thống lần thứ 7 rồi. Theo như thông tin của anh chị đưa lên thì khoảng 1 tháng nữa là sẽ đến ngày hội truyền thống.
Nhưng lúc này cảm xúc của em rất mâu thuẫn, vui buồn lẫn lộn. Em vui vì đã có một nơi chốn để em tìm về. Đã có cơ hội để em gặp lại thầy cô, các anh chị và các bạn ngày xưa. Nhưng em cũng buồn buồn và không khỏi lo lắng. Vì đã nhiều lần em không tham gia ngày truyền thống này, nên
-Kkhông biết lần này em đến mọi người có chào đón em không?
-Không biết bạn bè của em có đến đó không?
-Nếu em đến, bạn bè ngày xưa có nhận ra em không? ( tại ngày xưa em gầy nhom, bây giờ em mập hơn ngày xưa những 10 kg).
-Đến đó có vui không?
-Và thậm chí em không biết cách thức để đi dự ngày truyền thống này là như thế nào? Đến ngày, đến giờ em tự động đi đến địa điểm tổ chức mà anh chị thông báo ở trên hay phải làm sao?
Lần này em thật sự không muốn mất cơ hội, em sẽ đi. Mong anh chị và các bạn nào từng tham dự ngày hội truyền thống, hoặc biết về ngày hội hãy giải thích những suy nghĩ, thắc mắc ở trên dùm em. Để em có thể đến với mọi người, dù là lần đầu tiên. Chắc chắn em sẽ đến!!!
Các bạn khóa mình ơi! Hãy đến đó với mình nhé! Nếu có các bạn đi cùng, mình sẽ không sợ nữa. Trong thời gian qua không gặp, không biết các bạn thế nào rồi?!?. Mình có nhiều chuyện để kể cho các bạn nghe lắm. Hãy đến đó đi, để mình có cơ hội gặp lại các bạn và nói với bạn rằng: MÌNH NHỚ BẠN NHIỀU LẮM !!! (Trong đó có đằng ấy nữa, ấy ơi!)
Đọc bài viết của bạn mà mình xúc động quá chừng, đang ở quán cafe mà rưng rưng định khóc (nhưng hông dám, sợ người ta tưởng mình bị bồ đá, hic).
Bạn ơi, nhớ đến nhé. Mình đã tham gia ngày hội được 4 lần rồi, lần nào cũng có cảm giác giống như được về nhà vậy, ngôi nhà thứ 2 mà chúng ta đã gắn bó 3 năm. Được gặp bạn bè, được cười được giỡn. Được gặp thầy cô, được cô Tâm " chát" cho một cái rõ đau, được gọi Tía, được nhậu với thầy Tri, hihi...
Ngôi nhà chung luôn chào đón bạn, nhớ đến nhé...
Ðề: Ngày hội truyền thống! Mình sẽ đến! Bạn ơi có đến?
Tin chắc 99.9% là các em K01 sẽ tổ chức hấp dẫn hơn các anh chị đấy, vì các em trẻ trung, năng động và toàn là nhân tài không hà, còn 0.01% còn lại là mức độ rủi ro, các em đừng làm lời khen này bị ..hố nhoa!!!!hihi.
Cố lên các bạn K01, hãy mang đến những điều lý thú, bất ngờ và ấn tượng mãi không phai trong lịch sử họp mặt cựu nhe!!!Những ai năm nào cũng ...nhoi thì hãy đè bẹp họ xuống, còn những ai năm nào cũng.... xẹp thì hãy thổi phồng họ lên!!!
__________________ Ai trong đời chẳng có vợ
Vợ là vợ mình thôi
Ai trong đời chẳng sợ vợ
Vợ mình thì mình sợ mà thôi
Ðề: Ngày hội truyền thống! Mình sẽ đến! Bạn ơi có đến?
Trích:
Nguyên văn bởi Sủi cảo
Tin chắc 99.9% là các em K01 sẽ tổ chức hấp dẫn hơn các anh chị đấy, vì các em trẻ trung, năng động và toàn là nhân tài không hà, còn 0.01% còn lại là mức độ rủi ro, các em đừng làm lời khen này bị ..hố nhoa!!!!hihi.
Cố lên các bạn K01, hãy mang đến những điều lý thú, bất ngờ và ấn tượng mãi không phai trong lịch sử họp mặt cựu nhe!!!Những ai năm nào cũng ...nhoi thì hãy đè bẹp họ xuống, còn những ai năm nào cũng.... xẹp thì hãy thổi phồng họ lên!!!
BTC xin chân thành cám ơn lời khen của chị Sủi Cảo, mới nghe qua 2 chữ nhân tài thì lúc đầu nghĩ là không dám nhận, nhưng nghĩ lại thì thấy lời của chị thật là chí lý, chí lý ở chỗ Lê Quý Đôn chúng ta đâu đâu cũng toàn nhân tài... Hy vọng là sau đợt này thì các em trẻ trung hơn, năng động hơn, tài năng hơn sẽ đứng ra nhận tổ chức Ngày Hội năm sau.
Nhân tiện đây cũng xin gởi đến các em khóa sau một câu "TẠI SAO CÁC BẠN LẠỊ KHÔNG TỎA SÁNG KHI CÁC BẠN CÓ THỂ TỎA SÁNG NHỈ?"