Thấy mình đơn độc không có bạn tri âm, không có thiện hữu tri thức để chia sẻ
Chẳng ai có thể tồn tại một cách độc lập trên cuộc đời này. Ai cũng ước ao có được những người người bạn tri âm tri kỷ. Thế nhưng điều ước ấy chẳng mấy ai có được dẫu thế giới ngày nay có đến gần 7 tỉ người! Ai cũng thấy mình cô đơn dù ngay cả trong giấc mơ cũng có nhiều người bên cạnh.
Ai cũng xây cho mình một pháo đài riêng rồi cố thủ trong đó và sướt mướt ra ngoài rằng tui quá cô đơn!
Mình cũng vậy.
Mình không mở lòng với ai và cứ hướng đến một người tri âm tri kỷ/ vô hình nào đó & người luôn phải trung thành, mà mình chưa gặp hoặc đang xử dụng. Mình tin rằng đâu đó trên mặt đất này có rất nhiều thiện hữu tri thức mà vì thiếu phước, chưa đủ duyên nên mình chưa được gặp hoăc kg biết xử dụng/. Mình chán nản với những mối quan hệ quanh mình, than thân trách phận rằng sao vô duyên kém phước cứ phải gặp toàn những mối quan hệ tào lao?, tôi vốn tốt lắm mà những con người phù phiếm, đầy những thói hư tật xấu. Mình cảm thấy đơn độc đến thảm hại, chán chường đến thê lương! Ai yêu thương mình, mình cũng co lại và thầm nghĩ: Họ quí mến mình vì thấy mình có dăm điều tốt; chớ nếu mình mà chi chít những cái dở, cái xấu thì đâu ai léo hánh. Ủa, biết vậy mà sao mình cũng vậy? Mình cũng yêu thương quí mến một ai đó nếu họ là người hay, người tốt; mình cũng chán nản, thấy ghét những kẻ xấu, tào lao đó thôi. Hóa ra, mình cũng y chang tính nết như mọi người, cũng chỉ yêu thương quí mến ai đó vì mình, vì thỏa mãn cái TÔI của mình thôi. Vậy thì hà cớ gì cứ than thở cô đơn mãn tính? Chính mình tạo ra, gia cố, tô chuốt cho cái NGÃ của mình, rồi quay lại than phiền nó! Thiệt là vô lý hết sức!
Sao mình không nghĩ rằng bạn A này cũng có lúc tốt lúc xấu, bạn B này cũng có lúc sai lúc đúng – cũng như mình. Tất cả những người ta gặp đều đã có duyên với ta, sao ta không chọn lấy những đức tính tốt của bạn mà nhìn, lại cứ chăm chăm đi quan sát cái xấu của bạn mà chán? Chớ có tìm cầu, chờ mong có thiện hữu tri thức, hãy “thiện hữu tri thức hóa” mọi người ở quanh mình.
Mà cũng ngặt, nói nghe hay thế, nhưng làm được là khó lắm thay! Bởi vậy nên mới cần đến chữ
TỪ và
NHẪN. Nếu Từ và Nhẫn chưa nổi thì hãy quán chiếu lời Phật dạy:
“Lấy ma quân làm bạn đạo… lấy kẻ tệ bạc làm người giúp đỡ…” nhờ ma quân mà ta hiểu ra chánh đạo, nhờ kẻ tệ bạc mà giúp ta vỡ lẽ ra điều đúng. Cũng giống như uống vắc xin vậy, nhưng nhớ tự lượng sức mình mà đừng uống quá liều; dễ dãi từ bi thiếu trí tuệ, dung nạp bạn tào lao nhiều quá có ngày “gần mực thì đen” luôn thì trở tay hết kịp! ! !
Tóm lại, phải biết hài lòng với những mối quan hệ mà mình có, vì nếu chẳng hài lòng thì suốt ngày mình sẽ có vị “thiện hữu tri thức” tên là Chẳng Hài Lòng luôn kề cận mà thôi.