=wiki
Một bản tuyên bố sứ mệnh; tiếng Anh: Mission Statement
Sứ mệnh của công ty là một khái niệm dùng để xác định các mục đích của [Đăng nhập để xem liên kết. ], những lý do công ty đó ra đời và căn cứ tồn tại, phát triển của nó. Sứ mệnh của công ty chính là bản tuyên ngôn của công ty đó đối với xã hội, nó chứng minh tính hữu ích và các ý nghĩa trong sự tồn tại của công ty đối với xã hội.
Nội dung của một bản sứ mệnh
Khách hàng: ai là người tiêu thụ các sản phẩm, dịch vụ của công ty?
Sản phẩm hay dịch vụ cốt lõi: dịch vụ hay sản phẩm chính của công ty là gì?
Thị trường: công ty cạnh tranh tại thị trường nào?
Công nghệ: công nghệ có phải là mối quan tâm hàng đầu của công ty hay không?
Sự quan tâm đối với vấn đề quan trọng khác: như sự sống còn, phát triển; khả năng sinh lời: công ty có ràng buộc với các mục tiêu kinh doanh nào khác hay không?
Triết lý: đâu là niềm tin cơ bản, giá trị, nguyện vọng và các ưu tiên triết lý của công ty?
Tự đánh giá về mình: những năng lực đặc biệt hoặc ưu thế cạnh tranh chủ yếu của công ty là gì?
Mối quan tâm đối với hình ảnh cộng đồng: hình ảnh cộng đồng có là mối quan tâm chủ yếu đối với công ty hay không?
Mối quan tâm đối với nhân viên: thái độ của công ty với nhân viên như thế nào?
Sứ mệnh xuất phát từ cuộc sống thực tế,. Cuộc sống luôn đặt ra những vấn đề, giải quyết những vấn đề đó là sứ mệnh, từ những vấn đề hiện thực xây dựng nên hệ thống triết lý.
Công ty mà cũng có sứ mệnh nữa à ! .......Lố bịch.
Mục đích hoạt động của các doanh nghiệp là kiếm tiền, kiếm tiền và kiếm tiền.......Làm giàu trên xương máu của người lao động.
thay đổi nội dung bởi: phanbo, 11-09-2010 lúc 11:23 AM.
Công ty mà cũng có sứ mệnh nữa à ! .......Lố bịch.
Mục đích hoạt động của các doanh nghiệp là kiếm tiền, kiếm tiền và kiếm tiền.......Làm giàu trên xương máu của người lao động.
Suy nghĩ nhiều về sứ mệnh công ty mình. Càng suy nghĩ về nó càng sợ mình sa đà vào hình thức, mị dân, PR cho chính mình. Cái đó không thể gọi là sứ mạng được.
Một bữa đi nhậu với ông anh, mình nói một câu mà khi tỉnh lại thấy mình nói thật lòng thiệt: " Cái chính là em xây dựng niềm tin!"
Năm 2005, ngồi uống cafe tại Đồng Diều, mình nói: "Tao sẽ mở 1 phòng khám đa khoa lớn nhất ở Long An", thằng bạn nói ngay: "Mày khùng, mày bị hoang tưởng!" Khùng thiệt, hoang tưởng thiệt, năm đó đang học cao học, lúc nào cũng nghèo, cuộc sống túng thiếu đôi khi làm ước mơ mình bé lại!
Cái thiếu của mình không phải là tiền, cái thiếu duy nhất là: NIỀM TIN.
- Bệnh nhân không có niềm tin vào bác sĩ ( Long An): không có niềm tin vào chuyên môn, vào thái độ phục vụ vào Y đức. Mà cái đó oan quá! Bác sĩ nào mà không tâm huyết mà không có lương tâm??? Vậy mà, đi đâu ai cũng nói: Bệnh viện LA này... bệnh viện kia. Thiếu niềm tin quá!
- Bác sĩ trẽ không có niềm tin vào tương lai ( tại Long An): lương bổng thấp, không có cơ hội phát triển tài năng, không được bệnh nhân nhìn nhận xứng đáng vơi công sức. Dẫn đến hậu quả, bác sĩ trẻ không về, bác sĩ có tay nghề ra đi. Sao thiếu niềm tin quá!
- Không phải bác sĩ mà nhân viên y tế nói chung, dược sĩ điều dưỡng..., từ chối phục vụ tại quê hương chấp nhận cuộc sống bấp bênh tại Sài Gòn vì được làm tại sài gòn.
- Nghịch lý xảy ra, bệnh nhân chạy lên SG, nhân lực chạy lên sài gòn hết, vậy ai ở lại đây?
- Nhiều người nghi ngờ Y đức bác sĩ đặc biệt bác sĩ tư: Y tế tư nhân có chặt chém, co quơ quào không? có làm giàu trên xương máu người bệnh không? Có! Nhưng không lẽ ngoài com đường tích lũy tư bản dựa trên bóc lột, móc túi không có con đường nào khác sao? Thiếu niềm tin vào con đườn làm giàu chân chính bằng tài năng và khối óc của mình: "Khám đúng, thu đủ" là một ý rất hay mà phương châm của mình là 3 Đúng: "Đúng bệnh, Đúng thuốc và Đúng giá"!
Cái thiếu là xây dựng một môi trường lành mạnh để nhân viên y tế là việc công hiến và được trả công xứng đáng để không phải làm những việc trái với lương tâm mình để tồn tại trong cuộc sống khắc nghiệt này! Làm sao nhân viên mình cảm thấy lương tâm thanh thản vì nhận được đồng tiền sạch trong một môi trường hết sức nhạy cảm!!!
Làm thế nào để con cháu mình tự hào đi vào nghề Y mà không hề than vãn nghề này cực mà bạc bẽo lắm, ra trường 30 tuổi mà vẫn còn xin tiền bố mẹ!
Cho nên qua một bữa nhậu mình biết được sứ mệnh của mình:
"Xây dựng niềm tin" Niềm tin vào chuyên môn Niềm tin vào chất lượng phục vụ Niềm tin y đức Niềm tin được sự công bằng trong đối xử Niềm tin có được môi trường làm việc khoa học và thanh thản Niềm tin vào con đường làm giàu chân chính
__________________ ...xin đời đừng gọi tên tôi...
thay đổi nội dung bởi: nobipotter, 29-09-2010 lúc 06:10 AM.
Suy nghĩ nhiều về sứ mệnh công ty mình. Càng suy nghĩ về nó càng sợ mình sa đà vào hình thức, mị dân, PR cho chính mình. Cái đó không thể gọi là sứ mạng được.
Một bữa đi nhậu với ông anh, mình nói một câu mà khi tỉnh lại thấy mình nói thật lòng thiệt: " Cái chính là em xây dựng niềm tin!"
Năm 2005, ngồi uống cafe tại Đồng Diều, mình nói: "Tao sẽ mở 1 phòng khám đa khoa lớn nhất ở Long An", thằng bạn nói ngay: "Mày khùng, mày bị hoang tưởng!" Khùng thiệt, hoang tưởng thiệt, năm đó đang học cao học, lúc nào cũng nghèo, cuộc sống túng thiếu đôi khi làm ước mơ mình bé lại!
Cái thiếu của mình không phải là tiền, cái thiếu duy nhất là: NIỀM TIN.
- Bệnh nhân không có niềm tin vào bác sĩ ( Long An): không có niềm tin vào chuyên môn, vào thái độ phục vụ vào Y đức. Mà cái đó oan quá! Bác sĩ nào mà không tâm huyết mà không có lương tâm??? Vậy mà, đi đâu ai cũng nói: Bệnh viện LA này... bệnh viện kia. Thiếu niềm tin quá!
- Bác sĩ trẽ không có niềm tin vào tương lai ( tại Long An): lương bổng thấp, không có cơ hội phát triển tài năng, không được bệnh nhân nhìn nhận xứng đáng vơi công sức. Dẫn đến hậu quả, bác sĩ trẻ không về, bác sĩ có tay nghề ra đi. Sao thiếu niềm tin quá!
- Không phải bác sĩ mà nhân viên y tế nói chung, dược sĩ điều dưỡng..., từ chối phục vụ tại quê hương chấp nhận cuộc sống bấp bênh tại Sài Gòn vì được làm tại sài gòn.
- Nghịch lý xảy ra, bệnh nhân chạy lên SG, nhân lực chạy lên sài gòn hết, vậy ai ở lại đây?
- Nhiều người nghi ngờ Y đức bác sĩ đặc biệt bác sĩ tư: Y tế tư nhân có chặt chém, co quơ quào không? có làm giàu trên xương máu người bệnh không? Có! Nhưng không lẽ ngoài com đường tích lũy tư bản dựa trên bóc lột, móc túi không có con đường nào khác sao? Thiếu niềm tin vào con đườn làm giàu chân chính bằng tài năng và khối óc của mình: "Khám đúng, thu đủ" là một ý rất hay mà phương châm của mình là 3 Đúng: "Đúng bệnh, Đúng thuốc và Đúng giá"!
Cái thiếu là xây dựng một môi trường lành mạnh để nhân viên y tế là việc công hiến và được trả công xứng đáng để không phải làm những việc trái với lương tâm mình để tồn tại trong cuộc sống khắc nghiệt này! Làm sao nhân viên mình cảm thấy lương tâm thanh thản vì nhận được đồng tiền sạch trong một môi trường hết sức nhạy cảm!!!
Làm thế nào để con cháu mình tự hào đi vào nghề Y mà không hề than vãn nghề này cực mà bạc bẽo lắm, ra trường 30 tuổi mà vẫn còn xin tiền bố mẹ!
Cho nên qua một bữa nhậu mình biết được sứ mệnh của mình:
"Xây dựng niềm tin" Niềm tin vào chuyên môn Niềm tin vào chất lượng phục vụ Niềm tin y đức Niềm tin được sự công bằng trong đối xử Niềm tin có được môi trường làm việc khoa học và thanh thản Niềm tin vào con đường làm giàu chân chính
Em có còn tâm quyết với dự án bệnh viện của em không? Anh có thông tin về nguồn vốn với các điều kiện họ đưa ra như sau:
- Thời gian ân hạn 05 năm, lãi suất 0%, từ năm thứ sáu trở đi lãi suất 4% năm (Đối với dự án bệnh viện, giáo dục). Cho vay 20 năm.
- LS 4% VNĐ
- Nguồn ODA ở Đông Nam Á
- Dự án có tổng vốn ĐT trên 100 tỷ và pải khả thi đều được xét duyệt
- Phí DV 9% (về phí DV thì bên vay sẽ chi trả sau khi đã giải ngân)
Em liên hệ điện thoại: XXX (nick của anh ta la XXX), nói anh Huy hội Otosaigon cho em số điện thoại.
Bên này hình như họ có nguồn vốn lớn cần giải ngân. Phần phí DV 9% anh thấy hơi cao nhưng lãi suất anh thấy rất thơm.
__________________
Làm trai, gõ phím bình thiên hạ.
Anh hùng, click chuột định giang sơn.
thay đổi nội dung bởi: 92A01, 29-09-2011 lúc 02:34 PM.
Em có còn tâm quyết với dự án bệnh viện của em không? Anh có thông tin về nguồn vốn với các điều kiện họ đưa ra như sau:
- Thời gian ân hạn 05 năm, lãi suất 0%, từ năm thứ sáu trở đi lãi suất 4% năm (Đối với dự án bệnh viện, giáo dục). Cho vay 20 năm.
- LS 4% VNĐ
- Nguồn ODA ở Đông Nam Á
- Dự án có tổng vốn ĐT trên 100 tỷ và pải khả thi đều được xét duyệt
- Phí DV 9% (về phí DV thì bên vay sẽ chi trả sau khi đã giải ngân)
Em liên hệ điện thoại: XXX (nick của anh ta la XXX), nói anh Huy hội Otosaigon cho em số điện thoại.
Bên này hình như họ có nguồn vốn lớn cần giải ngân. Phần phí DV 9% anh thấy hơi cao nhưng lãi suất anh thấy rất thơm.
Em không cần đến 100 tỷ, ở Long An làm nho nhỏ được rồi! Tùy theo đối tượng mình nhắm vào người nghèo và thu nhập trung bình nên khoảng 2tr đô là đủ! Nhưng mà cần nhất là 50.000usd mua 1 chiếc xe cấp cứu, một máy X quang... anh có nguồn vay nào mà không cần thế chấp và lãi suất re rẻ giới thiệu em nhe!
__________________ ...xin đời đừng gọi tên tôi...
thay đổi nội dung bởi: 92A01, 29-09-2011 lúc 02:33 PM.
Lý do: Không public số đt của cá nhân
Suy nghĩ nhiều về sứ mệnh công ty mình. Càng suy nghĩ về nó càng sợ mình sa đà vào hình thức, mị dân, PR cho chính mình. Cái đó không thể gọi là sứ mạng được.
Một bữa đi nhậu với ông anh, mình nói một câu mà khi tỉnh lại thấy mình nói thật lòng thiệt: " Cái chính là em xây dựng niềm tin!"
Năm 2005, ngồi uống cafe tại Đồng Diều, mình nói: "Tao sẽ mở 1 phòng khám đa khoa lớn nhất ở Long An", thằng bạn nói ngay: "Mày khùng, mày bị hoang tưởng!" Khùng thiệt, hoang tưởng thiệt, năm đó đang học cao học, lúc nào cũng nghèo, cuộc sống túng thiếu đôi khi làm ước mơ mình bé lại!
Cái thiếu của mình không phải là tiền, cái thiếu duy nhất là: NIỀM TIN.
- Bệnh nhân không có niềm tin vào bác sĩ ( Long An): không có niềm tin vào chuyên môn, vào thái độ phục vụ vào Y đức. Mà cái đó oan quá! Bác sĩ nào mà không tâm huyết mà không có lương tâm??? Vậy mà, đi đâu ai cũng nói: Bệnh viện LA này... bệnh viện kia. Thiếu niềm tin quá!
- Bác sĩ trẽ không có niềm tin vào tương lai ( tại Long An): lương bổng thấp, không có cơ hội phát triển tài năng, không được bệnh nhân nhìn nhận xứng đáng vơi công sức. Dẫn đến hậu quả, bác sĩ trẻ không về, bác sĩ có tay nghề ra đi. Sao thiếu niềm tin quá!
- Không phải bác sĩ mà nhân viên y tế nói chung, dược sĩ điều dưỡng..., từ chối phục vụ tại quê hương chấp nhận cuộc sống bấp bênh tại Sài Gòn vì được làm tại sài gòn.
- Nghịch lý xảy ra, bệnh nhân chạy lên SG, nhân lực chạy lên sài gòn hết, vậy ai ở lại đây?
- Nhiều người nghi ngờ Y đức bác sĩ đặc biệt bác sĩ tư: Y tế tư nhân có chặt chém, co quơ quào không? có làm giàu trên xương máu người bệnh không? Có! Nhưng không lẽ ngoài com đường tích lũy tư bản dựa trên bóc lột, móc túi không có con đường nào khác sao? Thiếu niềm tin vào con đườn làm giàu chân chính bằng tài năng và khối óc của mình: "Khám đúng, thu đủ" là một ý rất hay mà phương châm của mình là 3 Đúng: "Đúng bệnh, Đúng thuốc và Đúng giá"!
Cái thiếu là xây dựng một môi trường lành mạnh để nhân viên y tế là việc công hiến và được trả công xứng đáng để không phải làm những việc trái với lương tâm mình để tồn tại trong cuộc sống khắc nghiệt này! Làm sao nhân viên mình cảm thấy lương tâm thanh thản vì nhận được đồng tiền sạch trong một môi trường hết sức nhạy cảm!!!
Làm thế nào để con cháu mình tự hào đi vào nghề Y mà không hề than vãn nghề này cực mà bạc bẽo lắm, ra trường 30 tuổi mà vẫn còn xin tiền bố mẹ!
Cho nên qua một bữa nhậu mình biết được sứ mệnh của mình:
"Xây dựng niềm tin" Niềm tin vào chuyên môn Niềm tin vào chất lượng phục vụ Niềm tin y đức Niềm tin được sự công bằng trong đối xử Niềm tin có được môi trường làm việc khoa học và thanh thản Niềm tin vào con đường làm giàu chân chính
Nếu anh Nobbi làm được điều này cho Long An thì thật là tuyệt vời. Nói thật nhé, Long An mình đã để lại trong đầu óc của người long An toàn ấn tượng...xấu, còn đối với người ngoài thì khi gặp mặt, mình cũng ngại khi nghe người ta nói về Long An. Về mọi mặt chưa có cái gì gọi là hoàn hảo. nhất là hệ thống y tế. Mình khgôn sống ở Long An nữa, nhưng còn pà kon họ hàng vẫn ở đó, nên nếu có một hệ thống chăm sóc sức khỏe tốt thì vẫn yên tâm hơn, chứ chả lẽ mỗi lần bệnh lại ..chay lên Sài Gòn?!?!. Bây giờ thì không thể nào tin tưởng mà đi khám ở Long An được vì..mẹ bị bứu cổ, BS khám thành...tim bẩm sinh, mổ gấp. Sản phụ đau bụng đẻ, hok cho đẻ, để thai nhi ...chết. Bà bị gãy tay, băng, tay sưng tấy, phải đi BS ngoài Quả là mất lòng tin vào hệ thống y tế quê nhà, trong khi LQĐ Long An có rất nhiều cựu làm BS nhưng..toàn BS Sài gòn, hic hic chi, chảy máu chất xám quê hương nhgiêm trọng!!!!
__________________ Ai trong đời chẳng có vợ
Vợ là vợ mình thôi
Ai trong đời chẳng sợ vợ
Vợ mình thì mình sợ mà thôi