Go Back   Cựu Học Sinh Lê Quý Đôn - Long An > :: Câu Lạc Bộ :: > ..:: CLB Văn Thơ ::.. > Tác phẩm của thành viên

Tác phẩm của thành viên Nơi đăng các sáng tác của các thành viên diễn đàn

Hạnh Phúc Nơi đâu

Hạnh Phúc Nơi đâu

this thread has 27 replies and has been viewed 20342 times

Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
Old 03-07-2010, 08:49 PM   #1
Hồ sơ
Tô Lan Phương
Senior Member
 
Tô Lan Phương's Avatar
 
Tham gia ngày: Aug 2005
Cư ngụ: Châu Thành _ Long An
Số bài viết: 931
Tiền: 95
Thanks: 623
Thanked 695 Times in 272 Posts
Tô Lan Phương is an unknown quantity at this point
Tim Hạnh Phúc Nơi Đâu (1)

- Nga ! Con phải nghe lời mẹ. Một cắt, hai cắt…không được qua lại với thằng Tuấn nữa. Ai mẹ cũng chịu chỉ trừ nó thôi.
Mặc cho mẹ tôi cố nói với theo, tôi đi thẳng vào phòng đóng sầm cửa lại. Tôi thảy mình lên giường, nhìn chằm chằm vào cái quạt trần đang quay vùn vụt như muốn cuốn cả tôi theo. Đầu óc tôi đang quay cuồng vì hàng đóng suy nghĩ. Tôi cảm thấy rối rắm và cô đơn vô cùng…tôi đã làm gì? Tôi sai chăng? Sai vì yêu 1 người đã có vợ? Vì phá hoại hạnh phúc của người khác vì làm nhục mặt cha mẹ, vì phụ ơn nghĩa người ta? … Nước mắt không tuôn trào mà chảy ngược vào trong, sao đắng quá!
Tôi là 1 đứa con gái ngoan…tôi không nên làm cha mẹ buồn, nhưng Tuấn là niềm vui, là hạnh phúc, là mối tình đầu thật đẹp của tôi, tôi không thể mất anh…

Ngày ấy, tôi là 1 cô bé 16 tuổi. Nhà tôi thật nghèo, bố tôi luôn rượu chè bê tha, còn đánh đập vợ con, rồi lăn nhăn nữa chớ…mẹ tôi phải tần tảo mua gánh bán bưng nuôi mấy chị em tôi. Thiếu trước hụt sau, tôi không thể tiếp tục đi học nữa. Tôi được gởi lên thành phố để phụ việc cho 1 nhà bà con xa - Gia đình bác Hân rất giàu lại đơn chiếc chỉ có mình chị An là con. Tôi được 2 bác cưu mang, 2 bác và chị An đối xử với tôi rất tốt. Họ không hề xem tôi là người ở, mà xem như con gái trong nhà. Tôi được đi học, được cho quần áo đẹp, cho xe, cho điện thoại. Hai bác còn giúp vốn cho bố mẹ tôi mở 1 quán ăn nhỏ, nhờ đó mà gia đình tôi khá dần lên. Tôi cũng không phụ lòng 2 bác, tôi học hành chăm chỉ, tôi đã đỗ đại học, sau khi tốt nghiệp tôi sẽ được bác Hân cho đi du học rồi về làm việc cho công ty của bác. Tương lai tôi thật sáng lạng, ai cũng mừng cho tôi và gia đình tôi. Sẽ thật như một giấc mơ nếu như anh không đến.

Và anh đã xuất hiện, sinh nhật lần thứ 22 của chị An (chị An lớn hơn tôi 2 tuổi ) anh là bạn cùng lớp của chị An. Trong đêm tiệc náo nhiệt đó tôi không khỏi kinh ngạc trước sự sang trọng, quí phái và sành điệu của các cô cậu con nhà giàu. Thật bối rối, tôi không biết khiêu vũ, không biết thưởng thức rượu tây, không hiểu những đề tài mà họ nói…tôi là 1 cô bé sinh viên năm 2 khờ khạo. Tôi thấy mình thật ngờ nghệch, vụng về trong bộ đầm và đôi giày cao gót hiệu mà chị An đã chuẩn bị cho tôi. Tôi đang ngồi thờ thửng ở 1 góc bàn thì anh đến.
- Hi, mình làm quen nhé, em tên gì vậy?
- Dzạ em tên Nga.
- Oh, hèn chi em xinh như Hằng Nga ấy, hihi…
Lần đầu tiên bị trêu ghẹo, tôi thật ngượng, chắc mặt tôi lúc đó đỏ như quả gấc. Nhưng thú thật cũng thấy thích thích vì anh thật là đẹp trai.
- Anh chọc em hả. Em mét chị em đó.
- Chị em là ai nè.
- Thì là chủ nhân của buổi tiệc hôm nay đó.
- Quá ra em là em của An à. Anh tên Tuấn học cùng lớp với An. Ủa, mà anh ở gần nhà An sao anh ít thấy em vậy.
- Em hỏng biết nữa.
Mà thật ra tôi đâu có ra khỏi nhà nhiều đâu mà biết, sáng tôi đi học sớm, tối mới về. Với lại ở tp này 2 nhà sát vách không biết nhau là chuyện thường, có gì đâu mà lạ. Tôi nghĩ vậy mà không dám nói ra, sợ người ta nói mình vô duyên. Thật ra tôi vẫn không cảm thấy mình là 1 đứa mọt sách khờ khạo, tôi cũng thích đi chơi…muốn mình thật cá tính, thật style chỉ có điều nhà tôi nghèo thế, sống nhờ cậy người ta, phải ngoan, phải hiền…thì mới được thương. Tôi không muốn làm 2 bác thất vọng về tôi. Đã có rất nhiều người con trai cưa cẫm tôi nhưng tôi đều từ chối vì sự nghiệp tôi vẫn chưa xong với lại tôi biết 2 bác định sắp xếp cho tôi chuyện đó. Quan trọng nhất là tôi vẫn chưa rung động với ai. Tôi chúa ghét đám con trai con nhà giàu, dư tiền lắm của suốt ngày chỉ biết ăn chơi và đi cưa cẫm mấy cô. Tôi cũng không muốn quen những người nghèo khó như tôi. Tốp liều tranh 2 trái tim vàng đối với tôi là không có. Tôi không tin vào tình yêu, yêu là gì…
- Mình cùng nhảy 1 bài hén em.
Anh ta đề nghị.
- Em không biết nhảy, em sẽ đạp chân anh mãi thôi.
- Hihi lo gì, anh cũng đâu biết đâu. Ra đây nhảy lên, nhảy xuống cho nóng người là được rồi, chớ ngồi đây hồi lạnh lắm.
Thấy anh ta nói cũng đúng, tôi ngồi đây nãy giờ chán sắp chết rồi.
- Dzạ, nhưng anh không được cười em đó nha, em không biết nhảy đâu.
Thật bất ngờ, anh ta không biết nhảy thiệt, 2 chúng tôi cứ nhảy tưng tưng lên đối với bài nhạc vui và nhịp nhịp chân đối với bài nhạc nhẹ, hỏng giống ai, thế mà vui ghê. Tiệc sắp tàn, mọi người cũng đã mệt lã. Giờ mới thấy chị An xuất hiện.
- Oh, Tuấn ở đây hả. Hôm nay vui không?
- Vui lắm. Chúc An thêm tuổi mới có nhiều niềm vui mới nha.
- Cám ơn nghen. Ah, đây là bé Nga em gái mình đó, nó ngoan lắm.
- Uhm, mình mới vừa làm quen đó. Ủa mà mình nhớ An là con 1 mà.
- Hihihi đây là bí mật.
Cả 3 đều cười, rồi chị An lại đi qua bàn khác để chào khách, chị An học cao đẳng vừa ra trường nhưng đang làm quản lí cho công ty của bác Hân nên quen biết nhiều lắm. Và chị lúc nào cũng bận rộn!
Rồi cũng đến lúc mọi người từ biệt ra về, bỗng anh Tuấn cầm tay tôi mà nói:
- Chào Hằng Nga chú cuội về!
- Anh làm gì vậy?
- Có gì đâu nè.hihi
Thật là bực mình, tự nhiên nắm tay người ta. Tôi thèm chửi thẳng vào mặt anh ta, đồ dê gái, vô duyên…mà tôi không dám, đành chỉ rút tay lại và chạy lên phòng. Mà trong lòng thật ấm ức. Tôi chưa thấy ai dê trắng trợn như vậy! Hay là tôi dể dãi nên người ta không tôn trọng…tức quá đi, tức quá đi. Tôi đành qua phòng chị An định mon men hỏi xem anh ta là người như thế nào? Đã hơn 1 giờ khuya chị An ngủ mất rồi, cả đồ ngủ chỉ cũng không kịp thay, chắc là chỉ mệt lắm. Tôi kéo tấm chăn đắp cho chỉ rồi về phòng. Tôi cũng hơi mệt, nhưng tôi vẫn còn suy nghĩ về anh Tuấn - anh chàng đẹp trai dẻo miệng và mất lịch sự. Tôi thiếp đi lúc nào cũng không hay.
__________________
Đơn giản cho đời thanh thản

thay đổi nội dung bởi: Tô Lan Phương, 03-07-2010 lúc 11:58 PM.
Tô Lan Phương is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến Tô Lan Phương vì bạn đã đăng bài:
Tô Huyền Anh (07-07-2010)
Old 03-07-2010, 09:00 PM   #2
Hồ sơ
Lai Quoc Dat
Senior Member
 
Tham gia ngày: Apr 2009
Số bài viết: 1,437
Tiền: 0
Thanks: 150
Thanked 598 Times in 388 Posts
Lai Quoc Dat is on a distinguished road
Default Ðề: Hạnh Phúc Nơi đâu (1)

Pót tiếp đi.....Khởi đầu tốt đó....
__________________
Kẻ lang thang đã gặp tiểu thư...
Lai Quoc Dat is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến Lai Quoc Dat vì bạn đã đăng bài:
Tô Lan Phương (03-07-2010)
Old 03-07-2010, 09:22 PM   #3
Hồ sơ
Tô Lan Phương
Senior Member
 
Tô Lan Phương's Avatar
 
Tham gia ngày: Aug 2005
Cư ngụ: Châu Thành _ Long An
Số bài viết: 931
Tiền: 95
Thanks: 623
Thanked 695 Times in 272 Posts
Tô Lan Phương is an unknown quantity at this point
Default Hạnh phúc nơi đâu (2)

hihi post ở bên phần 1 luôn cho dễ theo dõi
__________________
Đơn giản cho đời thanh thản

thay đổi nội dung bởi: Tô Lan Phương, 03-07-2010 lúc 10:19 PM.
Tô Lan Phương is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 03-07-2010, 09:30 PM   #4
Hồ sơ
Lai Quoc Dat
Senior Member
 
Tham gia ngày: Apr 2009
Số bài viết: 1,437
Tiền: 0
Thanks: 150
Thanked 598 Times in 388 Posts
Lai Quoc Dat is on a distinguished road
Default Ðề: Hạnh phúc nơi đâu (2)

Sao Phuong ko post chung voi topic cua part 1 cho de theo doi nhỉ. Câu chuyện có khởi đầu dễ thương đó... đang hi vọng chờ những phần tiếp theo...
__________________
Kẻ lang thang đã gặp tiểu thư...
Lai Quoc Dat is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến Lai Quoc Dat vì bạn đã đăng bài:
Tô Lan Phương (03-07-2010)
Old 03-07-2010, 10:15 PM   #5
Hồ sơ
Tô Lan Phương
Senior Member
 
Tô Lan Phương's Avatar
 
Tham gia ngày: Aug 2005
Cư ngụ: Châu Thành _ Long An
Số bài viết: 931
Tiền: 95
Thanks: 623
Thanked 695 Times in 272 Posts
Tô Lan Phương is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Hạnh phúc nơi đâu (2)

Trích:
Nguyên văn bởi Lai Quoc Dat View Post
Sao Phuong ko post chung voi topic cua part 1 cho de theo doi nhỉ. Câu chuyện có khởi đầu dễ thương đó... đang hi vọng chờ những phần tiếp theo...
zi de em copy dem past qua ben kia
__________________
Đơn giản cho đời thanh thản
Tô Lan Phương is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 03-07-2010, 10:17 PM   #6
Hồ sơ
Tô Lan Phương
Senior Member
 
Tô Lan Phương's Avatar
 
Tham gia ngày: Aug 2005
Cư ngụ: Châu Thành _ Long An
Số bài viết: 931
Tiền: 95
Thanks: 623
Thanked 695 Times in 272 Posts
Tô Lan Phương is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Hạnh Phúc Nơi đâu (1)

Hạnh Phúc Nơi Đâu (2)

Nhiều ngày trôi qua tôi vẫn đi học, làm việc bình thường. Hôm nay hình như nhà có việc gì đó. Chị An có ở nhà, cả 2 bác nữa. Bình thường họ bận lắm, ít khi có mặt đầy đủ cả nhà. Ai cũng cười nói vui vẻ, xem ra không có gì nghiêm trọng.
- Nga, con vào nhà sửa soạn chuẩn bị đi ăn cơm với gia đình Bác Hoà.
- Bác Hoà là ai vậy?
- Là người quen cũ, trước kia là hàng xóm ngoài quê. Bây giờ sắp là hàng xóm ở đây nữa đấy. Bác ấy vừa mua căn hộ ở gần nhà mình.
- Dzạ.

Chiếc Camry dừng lại trước 1 nhà hàng sang trọng. Tôi theo 3 người bước vào trong.
- Oh, chào anh. Anh đợi chúng tôi lâu chưa?
- Ah, cũng không lâu lắm. Anh ngồi đi!
Trời ơi, tên đáng ghét đang ngồi kia kìa. Nhìn mặt thấy ghét.
- An con lại ngồi kế Tuấn đi cho dễ nói chuyện.
- Dzạ.
- Nga! sao con không ngồi đi?
- Dzạ.
Lại ngồi đối diện với hắn nữa, nhìn mặt hắn thấy ghét quá đi. Hắn cứ nhìn tôi cười hoài. Làm người ta ngượng không dám ngẩn đầu lên nữa. Cái ông này làm như chưa từng thấy con gái bao giờ ấy, hay là ổng thấy mình quê mùa buồn cười lắm. Tôi muốn đống băng thời gian lại để lại đập vô mặt hắn 1 trận cho sưng hết mặt mày không đi tán gái được nữa, hehe nghĩ tới cảnh mặt hắn móp bên này vẹo bên kia đi đâu cũng phải cúi mặt gục đầu vì sợ người ta cười vui quá đi.
- Hi.hi.hi…
- Gì vậy Nga. Sao tự nhiên ngồi cười 1 mình vậy, trong đây có món cười hả?
Hắn lại chọc tôi, làm mọi người đều nhìn tôi, quê quá đi, sao hắn cứ theo dõi tôi hoài thế. Tôi ghét hắn.
- Dzạ… tại con nhớ lại chuyện vui ở trường nên con mắc cười.
- Chuyện gì vậy? Kể cho mọi người nghe với!
- Dzạ…
Ah.h.h…, tôi ghét hắn. Tôi càng trở nên ngớ ngẩn hơn khi bịa ra 1 câu chuyện chẳng mấy gì vui. Ánh mắt hắn nhìn tôi có vẻ khoái chí, giống như muốn nói, thua chưa cô em.Thật ra tôi không thèm nói thôi chớ tôi còn lạ gì mấy thằng con trai thấy con gái là mắt sáng trưng như hắn nữa. Ăn xong, 2 bác bảo hắn chở tôi và chị An đi chơi còn các bác phải về công ty bàn việc.
Hắn chở chị em tôi đi shopping, đi ăn kem…chị An và hắn kể toàn chuyện hồi nhỏ, có vẻ vui lắm. Tôi thì không biết gì hết, nào là chuyện học chung lớp quậy phá ra sao, nào là chuyện 2 người sang Singapore du học rồi nhớ nhà lại về…Nhớ lại tuổi thơ của tôi sao buồn quá. Lúc nào tôi cũng phải nghĩ làm sao để kiếm được tiền phụ mẹ nuôi em…tối về lại nôm nốp lo sợ không biết hôm nay bố có xỉn không có kiếm chuyện đánh mẹ và chúng tôi không? Tôi còn nhớ như in những trận đòn vô cớ của bố, những lần mấy mẹ con tôi phải vác nhau sang nhà hàng xóm mà ngủ nhờ. Trước kia tôi rất năng động và lanh lắm nhưng bây giờ tôi lại đâm ra ít nói, biết nói gì đây khi những người xung quanh chẳng ai có hoàn cảnh giống tôi, chẳng ai hiểu tôi…mà tôi cũng quen rồi, chẳng cần ai hiểu. Đang lẩn quẩn trong dòng suy nghĩ đó bỗng xe dừng lại.
Ah, đây là công ty của bác Hân chỗ chị An làm việc. Tôi nghe chị An nói với hắn:
- Tuấn đưa bé Nga về nhà dùm An nha, hôm nay vui lắm, hẹn gặp lại sau hén.
- Uhm, bye bye.
- Bye bé Nga.
- Bye
Xe chạy được 1 lúc thì hắn nói:
- Em đi với anh tới chỗ này không vui lắm.
- Dzạ không.
Trong lòng tôi nghĩ chắc hắn đang giở trò tán tĩnh đây, đừng hòng.
- Vậy em muốn đi đâu nè, anh chở đi.
- Em muốn đi về nhà.
- Quê em ở Vĩnh Long phải không? Vậy giờ mình đi há.
- Sao anh biết ?
- Muốn thì biết thôi chớ có sao? Hihi
Tôi im lặng, sao anh ta lại biết quê tôi? Anh ta còn biết gì nữa…mà thôi kệ, biết cũng có sao, tôi nghèo thì ai cũng biết mà. Với lại lâu lắm rồi tôi không về quê, lâu đến mức tôi cứ tưởng nhà bác Hân là nhà của tôi chớ. Buồn cười thật, rõ ràng tôi có nhà mà sao tôi không về, hôm nay tôi cũng không phải học. Nghĩ vậy tôi đồng ý cho hắn chở về quê...


Sao giờ nhìn anh ấy không còn đáng ghét nữa, khuôn mặt anh ấy thật thanh tú, đôi mắt sáng ngời. Anh ấy mặc chiết áo sơ mi trắng bỏ vào quần, trông thật thư sinh. Cổ áo cài thiếu 1 nút hở cả ngực, tay áo vén xoăn lên đến khuỷu để lộ màu da rạm nắng trong thật bụi. Nhìn đôi bàn tay to chắc cầm vô lăn thật nam tính, bỗng dưng tôi nhớ đến việc anh ấy nắm tay tôi hôm trước tim tôi giật thoát lại, thì ra lúc đó tôi giận quá không kịp để ý cảm giác đó như thế nào, chắc là ấm lắm, chắc là thích lắm…Xe cứ chạy bon bon trên đường, thỉnh thoảng anh ấy nhìn vào mắt tôi qua kính chiếu hậu rồi cười, tôi không hiểu anh ta có ý gì nhưng tôi cũng thích thích. Anh ấy hỏi về quê của tôi, về nhà của tôi, và chúng tôi đã nói chuyện với nhau rất vui.
Xe đã về tới ngõ hẻm nhà tôi, không thể vào hẻm được chúng tôi xuống xe đi bộ. Cả xóm tôi ai cũng ra nhìn như có sự kiện gì lạ lắm vậy. Mà cũng đáng để nhìn thật, tôi dù không phải là hoa hậu nhưng cũng khá xinh, sống ở thành phố lâu rồi nên cũng trắng đẹp ra phần nào, không còn quê mùa đen đúa, xấu xí như xưa. Còn anh thì cao to, phong độ lại bước ra từ chiếc xe hơi láng coáng. Tôi với anh giống như công chúa và hoàng tử vậy, thật xứng đôi. Trong phút chóc tôi thấy tim mình đập mạnh.
- Nga ! mới về hả con?!
- Dzạ thưa mẹ con mới về. Đây là anh Tuấn cháu của bác Hân.
- Con chào bác ạ!
- Vô nhà chơi đi con.
- Tụi nhỏ đi học hết rồi hả mẹ?
- Uhm, tụi nó học tới chiều mới về.
- Hôm nay mẹ không ra tiệm sao?
- Có chớ, nhưng mẹ về nhà có chút chuyện. Bố con đang bán ở ngoài tiệm.
Tôi và bố tôi vốn không hợp nhau vì chuyện ngày xưa nhưng giờ cũng đỡ nhiều rồi. Ổng giờ cũng lo chí thú làm ăn, không nhậu nhẹt nữa, cũng biết thương lo cho mấy đứa em tôi lắm. Nhưng không hiểu sao tôi vẫn không thích nói chuyện với bố. Tôi nghĩ bụng không gặp bố cũng tốt, ở nhà chơi với mẹ được rồi. Sau khi bắt con gà xong, mẹ phải đi công chuyện nên mẹ bảo tôi tự nấu cháo gà ăn. Lâu lắm rồi mới tự nấu ăn, tôi thật vụng về và anh còn vụng về hơn cả tôi, anh chẳng biết làm gì kể cả việc vo gạo. Tôi nhìn anh lúi húi cố gắng làm việc vặt mà thấy thương, y như 1 đứa trẻ lên bốn bị mẹ sai làm việc nhà. Cuối cùng thì nồi cháo cũng xong, không ngờ lại ngon nữa, chắc là do đói.
Trước nhà tôi là 1 con sông nhỏ. Nước đầy trong xanh thật mát, anh nhìn thấy 1 quày dừa nước đòi ăn… chúng tôi chơi đùa dưới nước thật vui...mới đó mà tôi với anh thân nhau như đôi bạn thanh mai trúc mã vậy!

Mặc dù tôi muốn ở lại với mẹ 1 đêm lắm nhưng do đi không xin phép bác Hân nên tôi không dám. 11h đêm tôi và anh mới về tới tp. Tôi len lén vào nhà rồi lên phòng, mệt quá tôi thiếp mất đi mà không kịp suy nghĩ gì nhiều...
__________________
Đơn giản cho đời thanh thản
Tô Lan Phương is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến Tô Lan Phương vì bạn đã đăng bài:
Tô Huyền Anh (07-07-2010)
Old 04-07-2010, 12:16 AM   #7
Hồ sơ
Tô Lan Phương
Senior Member
 
Tô Lan Phương's Avatar
 
Tham gia ngày: Aug 2005
Cư ngụ: Châu Thành _ Long An
Số bài viết: 931
Tiền: 95
Thanks: 623
Thanked 695 Times in 272 Posts
Tô Lan Phương is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Hạnh Phúc Nơi đâu

Hạnh Phúc Nơi Đâu (3)

Một tháng trôi qua, tôi đang học bài thì điện thoại reo lên - 1 số máy lạ!
- Alo.
- Bé Nga hả? Anh nè.
- Anh là ai vậy?
- Không biết thật ah?
- Dzạ không.
- Vậy thì anh xin lỗi nha, anh gọi nhằm số.
- Anh gọi em có gì không?
- Thật ra cũng không có gì, định rủ em đi đâu đó chơi tí, hôm nay là thứ 7 mà !
- Đi đâu vậy anh?
- 15’ nữa anh đến đón em há. Bye bye!
Tút tút đầu dây bên kia đã cúp máy. Không hiểu sao tôi lại chuẩn bị để đi chơi. Khi bước xuống nhà thì anh đã đợi sẵn ở trước ngõ.
- Hi
- Anh định đưa em đi đâu?
- Đi bán hehe. Làm gì mà lo dữ vậy?
- Vậy thì đi thôi
- Lần trước em về có bị rầy không ?
Tôi cũng quên khuấy đi chuyện đó và hình như cũng không ai quan tâm, tôi cũng không nói với ai.
- Dzạ không.
- Vậy thì tốt.
- Thế anh có bị la không.
- Haha anh mà bị la, anh đâu có về nhà ngày nào đâu...
Lần này anh chở tôi trên con SH nâu thật là sang, tôi thấy khoái khoái, không ngờ cũng có 1 ngày tôi hẹn hò được với 1 anh chàng đẹp trai con nhà giàu lại ga lăng thế này. Nhưng tôi cũng ý thức được thân phận của mình, tôi luôn giữ đúng giới hạn và tự nhủ anh ta chỉ xem mình là em gái thôi. Chúng tôi chạy vòng quanh thành phố mà không biết đi đâu, anh cứ nhìn vào tôi qua kính chiếu hậu tôi không biết anh nghĩ gì và muốn gì nữa, tôi thấy ngượng chết đi được. Hơn 1 giờ chạy xe ngoài đường cả 2 đều thấy mệt, chúng tôi đậu lại ở 1 công viên. Ở đây có từng cặp từng cặp 1 yêu thương nhau thật là thắm thiết. Tôi với anh nói với nhau chuyện này rồi chuyện kia, tôi cũng không nhớ được là chuyện gì nhưng chúng tôi rất vui, thỉnh thoảng anh lại nắm lấy tay tôi rồi buông ra làm tôi không biết phản ứng thế nào. Rồi anh bảo có chuyện này anh muốn nói nhỏ với tôi không chịu cho người khác nghe, anh bảo tôi phải kê tai sát lại, rồi anh khẽ hôn vào má tôi. Anh làm cho tôi ngượng quá đi, tôi đòi về không thèm nói chuyện với anh nữa vì anh đã gạt tôi. Anh đã chở tôi về… và đêm đó tôi đã nhớ anh thật nhiều, lần đầu tiên tôi cảm thấy nhớ ai 1 cách da diết như thế, tôi không tài nào ngủ được, hình ảnh của anh cứ bao lấy tôi, cảm giác ở bên anh thật là gần gũi và ấm áp. Tôi thèm được nghe giọng nói của anh. Tôi không biết bây giờ anh có đang nghĩ về tôi không. Tôi thắc mắc liệu anh có thích tôi thật không. Anh có nghiêm túc khi đến với tôi không hay? Tôi không dám nghĩ nữa, tôi sợ là…tôi cầm điện thoại lên, chờ anh liên lạc nhưng vẫn không có 1 tín hiệu nào hết . Trong vô thức không biết tôi bấm thế nào lại đến ngay số điện thoại của anh, chuông điện thoại reo lên, tôi hồi hộp quá, không biết nói gì đây, tôi đành tắt đi. Anh đã gọi lại, vẫn cái giọng bình thản tự tin, trong khi tôi thì đang ngờ vực đủ điều, hàng loạt những câu hỏi mà tôi đặt ra chỉ được đáp lại là:
- Em ngoan nè, ngủ đi hén khuya rồi!

Ngày tháng trôi nhanh, tôi với anh giờ đã rất thân thiết, anh như 1 phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi, sáng tôi đợi tin nhắn của anh mới chịu dậy đi học. Trưa anh phải gọi để nhắc nhở tôi ăn trưa, rồi chiều, rồi tối. Trong nữa năm nay lúc nào anh cũng ở cạnh bên tôi, anh luôn làm cho tôi vui:X. Chúng tôi rong rũi khắp nơi, đâu đâu cũng có kỉ niệm của tôi và anh. Tôi thật sự cảm thấy hạnh phúc :X. Chuyện vui chuyện buồn gì tôi cũng kể với anh, rồi những lo toan trong cuộc sống, tuổi thơ đau buồn của tôi, và cả những ước mơ hoài bảo…tôi đã yêu anh nhiều lắm rồi. Tôi tin anh cũng có tình cảm với tôi nhưng không hiểu sao anh vẫn không hề bày tỏ tình cảm gì với tôi. Tôi là con gái nên cũng không biết làm thế nào, nếu hỏi rõ ràng quá tôi sợ mình trở nên lố bịch. Tôi hài lòng với hiện tại. Tôi nghĩ vì anh tôn trọng tình cảm nên không muốn công khai, với lại chúng tôi đâu phải là trẻ con nữa đâu mà đòi tỏ tình. Thể hiện bằng hành động mới là điều quan trọng.
__________________
Đơn giản cho đời thanh thản
Tô Lan Phương is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến Tô Lan Phương vì bạn đã đăng bài:
Tô Huyền Anh (07-07-2010)
Old 04-07-2010, 12:23 AM   #8
Hồ sơ
Tô Lan Phương
Senior Member
 
Tô Lan Phương's Avatar
 
Tham gia ngày: Aug 2005
Cư ngụ: Châu Thành _ Long An
Số bài viết: 931
Tiền: 95
Thanks: 623
Thanked 695 Times in 272 Posts
Tô Lan Phương is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Hạnh Phúc Nơi đâu

hihi câu chuyện này em viết cách đây 2 năm òi...nhưng mới chỉ có phần I hà. còn phần II và phần III mới có bản thảo mừ chưa có lời thoại...hi vọng ACE trong diễn đàn thik
thanks for reading...and more for commenting.
__________________
Đơn giản cho đời thanh thản
Tô Lan Phương is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Old 04-07-2010, 02:26 AM   #9
Hồ sơ
Lai Quoc Dat
Senior Member
 
Tham gia ngày: Apr 2009
Số bài viết: 1,437
Tiền: 0
Thanks: 150
Thanked 598 Times in 388 Posts
Lai Quoc Dat is on a distinguished road
Default Ðề: Hạnh Phúc Nơi đâu

Bác sỹ mà có cảm hứng câu chuyện với 1 chủ đích như thế này thì khá hay đó. Cốt truyện có chủ ý nhưng lời văn chưa mạch lạc và diễn tả được cảm xúc nhân vật. Tác phẩm đầu tay, chờ part 2 và 3....

(ngày xưa văn bị thầy Uyển cho chép phạt suốt mà giờ dám comment ngừoi khác mới ghê )
__________________
Kẻ lang thang đã gặp tiểu thư...
Lai Quoc Dat is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Đã có thành viên gửi lời cám ơn đến Lai Quoc Dat vì bạn đã đăng bài:
Tô Lan Phương (04-07-2010)
Old 04-07-2010, 02:34 AM   #10
Hồ sơ
Tô Lan Phương
Senior Member
 
Tô Lan Phương's Avatar
 
Tham gia ngày: Aug 2005
Cư ngụ: Châu Thành _ Long An
Số bài viết: 931
Tiền: 95
Thanks: 623
Thanked 695 Times in 272 Posts
Tô Lan Phương is an unknown quantity at this point
Default Ðề: Hạnh Phúc Nơi đâu

Trích:
Nguyên văn bởi Lai Quoc Dat View Post
Bác sỹ mà có cảm hứng câu chuyện với 1 chủ đích như thế này thì khá hay đó. Cốt truyện có chủ ý nhưng lời văn chưa mạch lạc và diễn tả được cảm xúc nhân vật. Tác phẩm đầu tay, chờ part 2 và 3....

(ngày xưa văn bị thầy Uyển cho chép phạt suốt mà giờ dám comment ngừoi khác mới ghê )
chỉ cần có người comment là em zui òi...ziết mà có người đọc là zui lém ròi...hehe thanks anh Đạt dễ xương nhé.
__________________
Đơn giản cho đời thanh thản
Tô Lan Phương is offline   Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời



Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến

Chủ đề tương tự
Ðề tài Người Gởi Chuyên mục Trả lời Bài mới gởi
DANH NGÔN TƯ TƯỞNG SỐNG thienthansocola Nghệ thuật sống 23 05-03-2009 01:29 PM
Có thứ hạnh phúc gọi là chia tay tieunhoc Chút tình gởi gió 14 18-01-2009 12:35 PM
Chuyển hóa năng lượng tình dục - Pháp Dụng solidity CLB Tâm linh 0 25-11-2008 04:18 PM
Hạnh phúc ở dưới chân.. tiểu thư khó tính Nghệ thuật sống 0 27-03-2008 12:05 PM
Chúc mừng đám cưới Hạnh Uyên peanux K96 6 13-03-2008 12:43 PM


Website sử dụng phần mềm vBulletin phiên bản 3.6.8
do Công ty TNHH Jelsoft giữ bản quyền từ 2000 - 2024.
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 09:29 AM.

Hội CHS Lê Quý Đôn-Long An giữ bản quyền nội dung của website này

Tự động[F9]TELEX VNI VIQR VIQR* TắtKiểm chính tảDấu cũ
phan mem quan ly ban hang | thuê vps