Do hum nay đi siêu thị tình cờ thấy được loại bút mực hero 331 hồi đó mình thường xài nên định viết 1 bài viết về nó, ai ngờ search ra mới thấy có ngừoi viết bài đúng như những kỷ niệm của mình , và tin chắc rằng khi đọc bài này thì mọi người ai cũng sẽ có 1 chút kỷ niệm nào đó liên quan đến cây bút mực hero 331 mà học sinh bây giờ không thể có được.
Chắc hẳn ai từng là học sinh những năm 80s or 90s đều trải qua thời dùng viết bơm mực ( bút mực ) hiệu Hero 330 or 331 Made in China . Bút số 331 là đời sau của 330, đời ra sau thì ngòi viết tốt hơn và mắc hơn đời trước.
Nhìn hình thức 2 loại số chẳng khác nhau mấy ngòai cái đường gân khi vặn phần giữa ra để bơm mực, 330 làm sần sùi và gân ko rõ bằng 331. Khi 331 ra đời 1 thời gian thì ko ai sản xuất 330 nữa và nó mất hút trên thị trường. Năm tôi học lớp 2 ( 1987), đứa nào có bút Hero thuộc lọai "đỉnh" vì đa số đều dùng viết bơm VN lôm côm, vác bình mực đến lớp có ngày rớt lên rớt suốt sủi bọt mấy lần.
Đến năm lớp 3 thì hầu hết có bút Hero, nhưng tôi lại cứ khóai mấy cây viết hàng lôm côm ngắn hơn bút Hero thường có cái đầu con mèo, trái bắp... Trường tôi học Hưng Lợi 2, kế bên và có 1 cái cửa nhỏ thông với 1 nhà thờ lớn nên ra chơi cứ bước qua vài bước là nhìn ké cái tủ của mấy bà Masoeur chưng bút con mèo, trái bắp và cả Hero hết năm này qua tháng khác vì chỉ có ba mẹ mới có đủ tiền mua bất cứ lọai bút nào đang chưng trong tủ. Mấy bà Masoeur kêu tụi tôi mua trái ca cao mỗi khi đứng nhìn mà ko tránh đường. Con nít thì ít đứa nào hòai cổ, biết giữ gìn những viết đời cũ mà cho ngay vào sọt rác để được mua viết mới.
Tôi cũng nằm trong số đó.
Có năm đang giữa kỳ, em gái tôi làm mất bút, hôm sau mẹ tôi phải dẫn đi sắm bút mới, buổi tối đó tôi phân bì mà ko biết nói sao để ko bị đòn nên tẩm ngẩm tầm ngầm giục cái đuôi vít của bút, rồi cà cái đuôi bút thật lâu cho lòi thấy cái ống bơm mực rồi giả nhờ ba tôi check sửa. Ba tôi thấy tội nghiệp nên kêu mẹ tôi mua cho tôi 1 cây luôn hehehhe.
Cái đuôi viết được mạ màu vàng, đứa nào kỹ lưỡng lắm thì cuối năm cái đuôi đó bị phai màu thành trắng, còn đa số đều mất đuôi. Bút mất đuôi coi như mất giá trị chút đỉnh. Bút Hero 331 có 3 màu để chọn mà giới học sinh cũng có goute đàng hoàng : màu xanh lá đậm ( mấy đứa thích màu này thường bình bình, chơi bình bình, ko có gì đặc biệt), màu đen ( đồng nghĩa với sự đen tối), màu nâu ( the best , màu dễ nhìn , ít dơ, sáng sủa, ai dùng màu này thường học giỏi )...
Dĩ nhiên là tôi chọn màu nâu vì trong 3 màu tôi ko kết 2 màu kia. Có lần sắp vô năm học, tìm mấy tiệm ko có bút màu nâu, tôi thất vọng vô cùng . Đến tiệm kia toàn bút màu nâu để chọn, tôi nghĩ bà bán tạp hóa đó đã gom hết bút nâu của CT về cho 1 mình bả độc quyền hay sao đó. Đi vô 1 tiệm kế bên mua tập thì cũng y chang, toàn màu nâu, tôi gặp 1 đứa con của cô bạn mẹ tui đi tìm viết màu đen. Tui ghé vào tai nó giải thích là màu đen xui xẻo, thế là nó mua màu nâu liền. Bút đứa nào đứa đó xài, cho dù đứa bạn có mua cây viết mới khoe với tôi, tôi thấy vẫn ko bằng viết của mình. Đứa nào cũng cho là cây viết mình là số 1 , là hợp mình nhất, mượn bút của đứa khác thấy gai gai, viết ko êm.
Lớn lên tôi mới hiểu là do ngòi viết theo e của cách cầm bút và nghiêng đầu bút của mỗi đứa. Nhỏ bạn ngồi kế bên tôi viết nghiêng bên phải, tui ko nghiêng là chẳng thể nào mượn viết của nhau. Lỡ chẳng may bút rớt xuống 1 cái là la lên " chết gòy, ngòi bị tà gòy ". Xong bứt 1 cọng tóc trên đầu, đưa vô giữa 2 khía của ngòi bút đẩy tới đẩy lui cho ngòi hết tà rồi viết tiếp. Có mấy đứa con gái tóc dài trong lớp sợ uổng tóc nên thường xin, hoặc bà chằng lửa thì nhổ đại 1 cọng tóc của 1 thằng ngồi gần để se, làm đầu bút hết tà. Đầu bút gai thì do mực cặn ... Cứ chủ nhật là con nít súc cặn trong bút 1 lần. Còn nhỏ chẳng biết gì, chọn 1 thau thật sạch để súc mực, xong rồi cái thau toàn mực, lại rửa cái thau.
Còn cái vỏ bút Hero mỗi khi mua là các bậc phụ huynh hay dắt con em đến hiệu khắc chữ rồi để mấy đứa con tự đề nghị là khắc chữ gì theo ý. Đây là 1 mốt thời tôi và cũng là để phân biệt được đâu là bút của mình nếu có để lộn bàn khác. Tôi còn nhớ có 1 lần ngày 20/ 11 tôi tặng cô giáo chủ nhiệm lớp 6 ( cô Hằng) 1 cây viết Hero mà cô rất thích. Ông khắc chữ khắc nhầm 1 ký tự mà tui phát hiện sớm, cái xong ổng uốn éo thế nào mà ko hề biết ký tự đó đã bị khắc sai, hay thiệt.
Có những đứa bị phong thấp, cầm bút cứ hay đổ mồ hôi tay, thế là vỏ cây bút nhớt nhợt, lâu lâu mực loang ra chỗ chữ khắc. Còn tụi tôi được coi như bọn "tồ" hết biết, lâu lâu lấy phấn chà lên chữ khắc đó cho nó trắng lên rồi khoe là làm như vậy đẹp, nhưng đến khi dơ thì chỗ chữ đó nhìn khiếp đảm vô cùng. Có 1 lần chương trình thiếu nhi khéo tay hay làm trên TV dạy rằng lấy lá mít tươi chà vô thì mấy đồ vật làm bằng nhựa sẽ trở nên sáng mới. Tôi tin theo nên lấy tất cả những cây viết trong hộp viết làm 1 lần, mới đầu thấy sáng thiệt, nhưng nhìn kỹ lại viết bị trầy hết trơn, đúng là dại !
Thời sinh viên đại học và học trò cấp 3 bây giờ sử dụng tòan bút bi. Lâu lâu đi coi thi học kỳ, tôi thấy bồi hồi xúc động khi thấy em sv nào đó làm bài bằng viết Hero 331, nét chữ có vẻ rất học trò, nhưng tôi cá rằng ko ai còn có bình mực hiệu Việt Hương ngày xưa, mà điên điên có lần đi hội chợ, thấy ở gian hàng kia có 1 hãng rất to tên là Việt Hương tôi lại nghĩ chắc hiệu Việt Hương đó bây giờ chuyển sang sản xuất nước mắm rồi.
.... Có đứa mẹ cho tiền mua mực lỡ ăn hết nên trên đường đi học về leo lên cây hái một loại trái dây leo (tên gì quên mất rồi) về bóp ra màu tím như mực. Loại mực này viết được vài hôm chữ phai màu nên có cuốn tập viết đi viết lại được cả năm.
.....
Hình như ngoài trái mồng tơi còn có một loại trái khác có hình dạng tương tự cũng có màu tím.
Do loại mực nước màu tím này mà người ta gọi thời học trò là mực tím!
Bây giờ MH vẫn viết Hero 330 và mực Pilot hehe. Ngày xưa khi học lớp 1 MH dùng bút chấm lá tre. Sau đó đổi qua viết mực nhưng mà không phải viết Hồng Hà hay Hero mà là loại viết củ chuối lắm. Còn mực thì mua. Trong trường người ta pha sẵn rồi mình mang bình mực vào mua. Còn mực tự chế là mực mồng tơi.
__________________ Necessity is the mother of in(ter)vention.
Speak softly & carry a big stick. My Technical Blog
Ngày xưa đi học luôn thủ cây viết mực và bình mực bên người. Gặp thằng nào láu cá thì vẩy mực vào nó. Còn chơi dữ hơn nữa là đổ cả bình mực lên đầu nó! hahaha Vũ khí lợi hại!
Từ ngày đi học, đã mơ cây Hero. Học hết lớp 5, mới được thưởng cho cây bút Hero 331 cho vị trí thủ khoa kỳ thi chuyển cấp, xài đúng 1 học kỳ cho lại đứa em và chuyển sang xài bút bi. Từ đó chữ cứ xấu dần theo thời gian.
Thời cấp 1, đi học là luôn vác theo cái bình mực. Như bác pp, thằng nào lộn xộn là ông chơi trò phan và vẩy mực. 2/3 lớp có cái áo trắng ngà ngà với nhiều vết mực. Năm lớp 3 bị hạ 1 bậc hạnh kiểm vì dám đổ cả lọ mực vào cái cặp của 1 thằng trong lớp vì bị nó ăn gian khi chơi đá banh. Cuối năm còn phải lĩnh án treo vì hôm tổng kết, cả đám kéo nhau chơi đánh điểm, trèo lên bàn làm sập 2 cái bàn (cái bàn nào bàn nấy như đưa võng, đinh thì đóng tùm lum, chuyện ngồi vướng đinh rách quần như cơm bữa). Có 1 thằng, nó biết viết chữ Nho do ông nội nó dạy, đem lên lớp ngồi viết khoe mọi người, giờ ra chơi canh nó ko để ý, thế là ta lấy mực tím quét lên mấy tờ giấy trắng. Con nhỏ xinh nhất lớp thì bị đánh tráo lọ mực Quế Lâm xịn bằng 1 lọ mực vỏ Quế Lâm ruột là nước từ quả mồng tơi chín, nó khóc rùm beng lên (vì con gái mà xinh thì thường đỏng đảnh). Có đứa pha cả 1 bình to gần 1 lít mực đem cho anh em xài vì nhà nó chuyên dệt chiếu, dùng màu nhuộm lát để pha mực, toàn cặn ko. Xài 1 thời gian viết tắc mực, lấy sợi tóc để làm sạch ngòi bút...
Một thời đi học...
__________________
Kẻ lang thang đã gặp tiểu thư...
Nhớ hồi nhỏ làm gì có tiền mua bình mực tím. Toàn là mua gói mực cục, về ngâm nước pha ra, trong hũ chao không, tới lúc nào được màu tím ưng ý thì thôi, rồi đi lọc cặn để xài dần. Bơm đầy 1 ống mực là đủ xài, đâu cần đem theo bình mực chi cho dơ. Chắc tại mấy đứa con trai phá phách nên đem mực theo để phá mà.
Viết Hero thì tới lớn (cấp 2) mới được xài, do lãnh thưởng, cưng nó thấy mồ, làm gì có chuyện để mất viết tối ngày như mấy nhóc giờ. Còn mực là mực Quế Lâm, Pilot mà ta, mực Việt Hương là mực gì sao không nhớ nổi.
Tới lên đại học chị vẫn còn xài viết mực, được chừng 2 năm thấy nó bất tiện hơn viết bi nên thôi không xài nữa, giữ làm kỷ nệm chơi thôi.
Bây giờ mấy nhóc nhỏ nó có viết lông kim xài cũng tiện, không bị bơm mực dơ, mà không bị trơn như viết bi. Hổm nay mua cây viết của Thiên Long, bắt thằng nhóc tập viết viết mực, tèm lem luôn. Ba thì nhằn nhì, hoài cổ chi cho thằng con khổ. Mà viết giờ sao nó kỳ kỳ, bơm mực cũng ngộ, mực thì dễ chảy hơn hồi xưa, nên dễ dính tay.
thay đổi nội dung bởi: lbt90B, 06-08-2010 lúc 02:03 PM.
Ồ thì ra mấy boy cũng viết bút mực nữa àh? Khi học đại học vẫn còn viết tụi bạn bảo cổ lỗ sỉ quá nhưng tại quen rồi, giờ vẫn viết nhưng đã ít hơn nhiều. Viết búi bi thấy nó sao sao áh
Viết chữ đẹp thì viết bút mực mới gọi là tuyệt hảo vì bút mực có cái hay là nét đá, nhấn, hất, gạt... rất khác nhau. Người viết chữ đẹp mà viết bút mực thì có thể coi như bức tranh. Tiếc rằng hồi xưa học hành chưa tới, viết chữ xấu như cua bò, giờ lại càng xấu hơn, toàn là đánh chữ vi tính, in ra ký tên roẹt roẹt nên chữ lại càng xấu òm. Nhiều khi thấy chữ mình viết mà xấu hổ quá, đúng là công thầy, công cô bỏ sông bỏ biển hết!
__________________
Không thể thay đổi ngày hôm qua!