Ngày mình yêu nhau anh vẫn thường đợi em trong mưa.Dù cho mưa to, gió lớn, Sài Gòn nước ngập các đường đi anh vẫn không bao giờ trễ hẹn.
Ngày ấy mình vẫn thường dạo khắp nẻo đường Sài Gòn trong những ngày mưa lất phất.Ở bên em anh lòng anh luôn ấm áp.Nhiều lúc anh thầm cảm ơn ông trời đã cho anh những giây phút ngọt ngào, lãng mạn bên em.
Nhưng rồi ngày em đi lại không phải 1 ngày mưa.Đó là 1 ngày trời trong và nắng đẹp.Vậy mà bão tố lại nổi lên trong lòng anh.Anh như 1 con thuyền chông chênh giữa biển khơi trong trời giông bão không định hướng được đường đi…
Sau ngày em đi, phải 1 thời gian dài anh mới dám đi qua vùng kỉ niệm.Nhưng mỗi lần như thế bao nhiêu kí ức lại ùa về..Tất cả như mới hôm qua.
Sau ngày em đi anh không thể đi dưới trời mưa lớn.Không hiểu sao mỗi lần đi trong những con mưa trĩu hạt tim anh lại đau nhói, toàn thân anh run rẩy không thể điều khiển được tay lái của mình…Những lúc đó anh phải tìm chỗ để trốn qua khỏi cơn mưa.
3 năm đã qua, a đã cố lãng quên mọi thứ về em nhưng anh vẫn chưa làm được.Mỗi khi mưa về lòng anh lại tái tê.
Ngày ấy mưa ngọt ngào mưa đong đầy kỉ niệm.
Hôm nay sao mưa cứ day dứt trong tim.
.....Mưa vẫn thế khi mãi bên nhau
Mưa vẫn hát trên tóc em dịu dàng
Mưa khóc lạnh lùng
Khi buồn và nhớ thương em rất nhiều
Mưa có biết đợi chờ nhớ mong
Mưa có thấy vòng tay đón em mỗi lần
Mưa có trên làn môi em run có nhau trong chiều mưa
Mình tay trong tay......
__________________ Biển sóng biển sóng đừng xô tôi Đừng cho tôi thấy hết tim người.
Mình kết mưa lắm đó! Có khi mưa làm cho mình buồn. Có khi mưa làm cho mình vui. Có khi mưa làm cho mình nhớ 1 điều gì đó, 1 kỷ niệm ngọt ngào, 1 lần bị đòn roi. Có khi mưa làm cho mình bực bội.
Có khi mưa không hề làm mình cảm thấy gì hết.
Có một điều chắc chắn là: mưa sẽ làm mình ướt nếu đi trong mưa mà không mặc áo mưa. Hihihi.... Và, ... mình đã chọn mưa là ý nghĩa của tên mình.
Hai mươi năm trước, mùa hè về với những cơn mưa...
...tan lớp học hè, tụi mình đi về trong mưa...không cần áo mưa như những mùa mưa trước đó...chợt nhận ra em đã thành thiếu nữ ở lứa tuổi 13...
...em ngượng ngùng...tôi ngượng ngùng...rồi "giả đò như không ngượng ngùng", tụi mình tung tăng tắm mưa.
...những mùa mưa kế tiếp, em và tôi nấp dưới mái hiên chuyện trò cho qua cơn mưa...lòng ấm áp...
Giờ tôi không còn đi trong mưa...mà lòng thì có khi lạnh buốt...chợt nhớ lại những mùa mưa của 20 năm trước!
Hai mươi năm trước, mùa hè về với những cơn mưa...
...tan lớp học hè, tụi mình đi về trong mưa...không cần áo mưa như những mùa mưa trước đó...chợt nhận ra em đã thành thiếu nữ ở lứa tuổi 13...
...em ngượng ngùng...tôi ngượng ngùng...rồi "giả đò như không ngượng ngùng", tụi mình tung tăng tắm mưa.
...những mùa mưa kế tiếp, em và tôi nấp dưới mái hiên chuyện trò cho qua cơn mưa...lòng ấm áp...
Giờ tôi không còn đi trong mưa...mà lòng thì có khi lạnh buốt...chợt nhớ lại những mùa mưa của 20 năm trước!
13 tuổi là cấp 2, nghi quá mà hổng dám nói, sợ mình vô tình đốt nhà người khác
Hai mươi năm trước, mùa hè về với những cơn mưa...
...tan lớp học hè, tụi mình đi về trong mưa...không cần áo mưa như những mùa mưa trước đó...chợt nhận ra em đã thành thiếu nữ ở lứa tuổi 13...
...em ngượng ngùng...tôi ngượng ngùng...rồi "giả đò như không ngượng ngùng", tụi mình tung tăng tắm mưa.
...những mùa mưa kế tiếp, em và tôi nấp dưới mái hiên chuyện trò cho qua cơn mưa...lòng ấm áp...
Giờ tôi không còn đi trong mưa...mà lòng thì có khi lạnh buốt...chợt nhớ lại những mùa mưa của 20 năm trước!
Tại sao khi đi trong mưa ... không cần mặc áo mưa ... mới chợt nhận ra em là thiếu nữ? Câu này càng đọc, càng thấy hay! Càng đọc, càng thấy nó thâm thúy biết chừng nào!
Tại sao khi đi trong mưa ... không cần mặc áo mưa ... mới chợt nhận ra em là thiếu nữ? Câu này càng đọc, càng thấy hay! Càng đọc, càng thấy nó thâm thúy biết chừng nào!
Chú Lim này, người ta đi trong mưa, mà cứ dán mắt nhìn vô chỗ đó. Bó tay!