Mong các anh chị giúp Taurus hoàn thành tập thơ “ Những bài thơ bất hủ”
Vừa làm tư liệu, vừa để thư giãn khi vào room và cũng để sưu tầm những bài thơ mình yêu thích. :lol: ********************** NHỮNG BÀI THƠ BẤT HỦ A -Anh yêu em (Puskin) 1 -Áo lụa Hà Đông (Nguyên Sa) 2 -Anh (Xuân Quỳnh) 4 -Anh sẽ đợi em phía cuối đường (Lê Huy Thiên Trang) 4 -Áo trắng (Huy Cận) 1 -Áo bông che bạn (Trần Tế Xương) 7 -Áo xưa (Vương Sĩ Ca) 9 -À ơi tay mẹ (Bình Nguyên) 9 -Ấm nồng (Đỗ Thị Thanh Bình) 9 -Anh lùa bò vào đồi sim trái chín (Bùi Giáng) 11 B -Bài thơ thứ nhất (TTKH) 1 -Bài thơ cuối cùng (TTKH) 2 -Bài thơ đan áo (TTKH) 2 -Biển và em (Xuân Quỳnh) 3 -Bao giờ hoa ngâu nở (Xuân Quỳnh) 4 -Bóng người trên sân ga 3 -Bàn tay em (Xuân Quỳnh) 5 -Bầm ơi (Tố Hữu) 4 -Bao giờ đến được ngày xưa (Vũ Thị Tú Anh) 7 -Bài hát về năm chiếc lá (Dạ Thảo Phương) 8 -Bồng bênh (Lê Thị Mỹ Ý) 8 -Bên mộ cụ Nguyễn Du (Vương Trọng) 9 -Bên kia sông Đuống (Hoàng Cầm) 9 -Bên mộ mẹ (Tế Hanh) 9 -Bập bùng câu hát Điện Biên (Nguyễn Huấn) 9 -Bất chợt (Nguyễn Thị Đạo Tĩnh) 9 -Biển cạn (Đỗ Bạch Mai) 9 -Bóng dáng vầng trăng (Bùi Văn Bồng) 9 -Bàn tay cánh đồng (Mai Thìn) 9 -Bữa cơm chiều trong dinh Độc lập (Hữu Thình) 9 -Bếp lửa rừng (Nguyễn Khoa Điềm) 9 -Bài này Bác hát năm xưa (Mai Trang) 10 -Biển sóng và anh (Hoàng Liễn) 10 -Bầy chim bay về (Nguyễn Xuân Thâm) 10 -Bữa cơm Hà Giang (Mã A Lềnh) 10 -Bài ca người lính thời bình (Trần Đăng Khoa) 10 -Bài ca người gảy đàn ở Long Thành (Nguyễn Du) 10 -Bữa sáng hôm nay (Huy Cận) 10 -Bến lò rèn làng tôi thủơ nhỏ (Huy Cận) 10 -Bắt gặp mùa thu (Mai Trang) 10 -Bẽn Lẽn (Hàn Mặc Tử) 10 -Bản sonata thất lạc (Nguyễn Huy Dung) 10 -Bác Hồ đi chợ Tết (Xuân Đam) 10 -Bến My Lăng (Yến Lan) 10 C -Chiều (Xuân Diệu) 2 -Cảm xúc (Xuân Diệu) 2 -Cần thiết (Nguyên Sa) 3 -Chinh Phụ Ngâm (Đoàn Thị Điểm) 4 -Cô hàng xóm (Nguyễn Bính) 3 -Chân quê (Nguyễn Bính) 3 -Chị (Xuân Quỳnh) 5 -Có một thời như thế (Xuân Quỳnh) 5 -Con chả biết được đâu (Xuân Quỳnh) 5 -Con yêu mẹ (Xuân Quỳnh) 5 -Có em (Xuân Diệu) 6 -Cứ phải là (Xuân Diệu) 6 -Chuyện cổ tích (Nguyễn Bính) 1 -Con đường ta đi (Phạm Duy) 6 -Chưa quên 6 -Chiều (Hồ Dzếch) 6 -Cám dỗ (Nguyễn Thị Đạo Tĩnh) 8 -Côn Lôn tức cảnh (Phan Châu Trinh) 8 -Chiều xuân (Anh Thơ) 9 (10) -Cánh buồm nâu (Nguyễn Bính) 11 -Chiều (Ngọc Sơn) 11 -Cắm bản (Phạm Đình Ân) 11 -Chợt gặp mùa thu (Nguyễn Thị Cúc) 11 -Chúng con chiến đấu cho người sống mãi Việt Nnam ơi! 11 -Cây xấu hổ (Anh Ngọc) 11 -Chiều núi (Quang Huy) 11 -Cỏ dại khờ (Bùi Kim Anh) 11 -Chùm thơ Phạm Đình Ân 11 -Chùm thơ Trần Đăng Khoa 11 -Chiều Hồ tây (Trần Thị Mỹ Hạnh) 11 -Ca dao vọng về (Nguỹên Duy) 12 D -Đôi mắt người sơn tây (Quang Dũng) 2 -Đơn sơ (Xuân Diệu) 2 -Dại khờ (Xuân Diệu) 3 -Đây thôn Vĩ Dạ (Hàn Mặc Tử) 4 -Đôi mắt (Lưu Trọng Lư) 4 -Đàn bà (Dương Dương Hảo) 1 -Điều anh không biết (Phi Tuyết Ba) 1 -Đôi bờ (Trần Quang Dũng) 1 -Dẫu em biết chắc rằng anh trở lại (Xuân Quỳnh) 5 -Đa tình (Xuân Diệu) 6 -Dỗi (Xuân Diệu) 6 -Diêm (Nguyễn Kim Anh) 6 -Dối Trá (Xuân Diệu) 6 -Đám mấy dừng lại trên trời (Nguyễn Duy) 6 -Đây mùa thu tới (Xuân Diệu) 7 -Dòng thơ quê hương 7 -Đàm cưới người dưng (Nguyễn Đức Mẫn) 8 -Điếu dương trường đình (Phan Châu Trinh) 8 -Đường tiệm cận (Lê Kim Giao) 9 -Đợi anh về (Sinionov) 10 -Đi xuồng trên sông Vàm Cỏ Tây (Nhật Hà) 10 -Dấu chân trên đường (Huy Cận) 11 E -Em đi (Phạm Công Trứ) 5 -Em viết câu thơ (Trần Lệ Thuý) 8 -Em hiền như masoeur 9 -Em đi tìm anh trên bán đảo Bancăng (Olga) 12 F G -Giục giã (Xuân Diệu) 2 -Giản Dị 5 -Gửi mẹ (Henrich Haine) 6 -Gửi anh (Thu Nguyệt) 7 H -Hai sắc hoa tigôn (TTKH) 1 -Hương cố nhân (Nguyễn Bính) 2 -Hẹn hò (Xuân Diệu) 2 -Hoa nở để mà tàn (Xuân Diệu) 3 -Hoa cỏ may (Xuân Quỳnh) 1 (3) -Hoa tường vi (Xuân Quỳnh) 3 -Hai năm tình lận đận (Nguyễn Tất Nhiên) 4 -Hoa trắng thôi cài lên áo tím (Kiên Giang) 4 -Hỏi thăm quan tuần mất cướp (Nguyễn Bính) 7 -Hai chị em (Vương Trọng) 7 -Hương thầm (Phạm Thị Thanh Nhàn) 7 -Hoa vườn cũ (Trúc Thông) 8 -Hoa cúc dại (Trần Thị Thắng) 8 -Hai hàng me ở đường Gia Long (Nguyễn Tất Nhiên) 9 -Hôn em (Huy Cận) 10 I J K -Khi yêu (Lưu Trọng Lư) 4 -Kỉ niệm (Phạm Duy) 6 -Khi chúng mình yêu nhau (Nguyễn Duy) 6 -Không đề (Olga) 7 (11) -Khi thu lá rụng (Lưu Trọng Lư) 8 -Không lạc lối (Tôn Nữ Thu Thuỷ) 8 L -Lời kĩ nữ (Xuân Diệu) 2 -Lỡ bước sang ngang (Nguyễn Bính) 3 -Lời thề cỏ may (Phạm Công Trứ) 6 -Lòng mẹ (Nguyễn Văn Nghiệp) 5 -Lưu luyến (Hàn Mặc Tử) 8 -Lặng lẽ 11 M -Mưa xuân (Nguyễn Bính) 2 -Màu tím hoa sim (Hữu Loan) 3 -Muốn (Nga Rive) 4 -Mẹ của anh (Xuân Quỳnh) 4 -Mắt buồn (Bùi Giáng) 5 -Mắt xanh (Nguyễn Thanh Huyền) 8 -Mùa thu năm ngoái 11 -Mùa hè rớt (Olga) 12 N -Nghe em vào đại học (Giang Nam) 6 -Người đàn bà đến với đời anh sau em (Đoàn Ngọc Thu) 6 -Những giọt lệ (Hàn Mặc Tử) 1 -Ngập ngừng (Hồ Dzếnh) 1 -Núi đôi (Vũ Cao) 4 -Nước đổ lá khoai (Xuân Diệu) 4 -Nhỏ tựa búp bê (Lâm Thị Mỹ Dạ) 4 -Năm ngón tay (Nguyên Sa) 3 -Nói cùng anh (Xuân Quỳnh) 3 -Nguyên Đán (Xuân diệu) 2 -Nguỵệt cầm (Xuân Diệu) 7 -Nhớ con sông quê hương (Tế Hanh) 7 -Nếu tôi… (Dã Hương) 8 -Ngồi im lặng (Thanh Hương) 8 -Nếu có thể (Vũ Thị Huyền) 8 -Ngậm ngùi (Huy Cận) 11 -Người con gái mặc quần (Bùi Giáng) 11 O - Ồ các em (Bùi Giáng) 11 P -Phải nói (Xuân diệu) 2 -Paris (Nguyên Sa) 3 -Paris có gì lạ không em? (Nguyên Sa) 3 Q -Quê hương (Giang Nam) 1 -Qua nhà (Nguyễn Bính) 4 -Quà sinh nhật (Mường Mán) 5 -Quê hương (Đỗ Trung Quân) 7 R -Rằm tháng giêng (Huy Cận) 11 S -Sóng (Xuân Quỳnh) 3 T -Thơ viết tặng anh (Xuân Quỳnh) 2 -Tự hát (Xuân Quỳnh) 2 -Trúc đào (Nguyễn Tất Nhiên) 2 -Tuổi mười ba (Nguyên Sa) 2 -Tương tư chiều (Xuân Diệu) 2 -Tình ta (Xuân Diệu) 3 -Thời trước (Nguyễn Bính) 3 -Tứ tuyệt tương tư (Xuân Diệu) 4 -Tình thứ nhất (Xuân Diệu) 4 -Tương tư (Nguyễn Bính) 4 -Tình điên (Lưu Trọng Lư) 4 -Thơ tình cuối mùa thu (Xuân Quỳnh) 1 -Truyện cổ tích (Nguyễn Bính) 1 -Thơ sầu rụng (Lưu Trọng Lư) 3 -Thư gửi về xuôi (Nguyễn Duy) 5 -Thiếp xuân (Trần Ngọc Hường) 5 -Trong (Từ Nguyên Thạch) 6 -Trương Chi 5 -Thơ duyên (Xuân Diệu) 7 -Tống biệt (Tản Đà) 7 -Tôi yêu em (Puskin) 7 -Tuổi thơ (Thu Loan) 8 -Trò chơi cuối cùng (Dương Thu Hằng) 8 -Thư không gửi (Ngọc Điệp) 8 -Thục tăng thính đàn cầm (Lý Bạch) 9 -Tiễn đưa (Huy Cận) 10 -Trành đừng đụng vào cây mùa là rụng (Olga) 12 U V -Vườn xưa (Tế Hanh) 6 -Vì sao (Xuân Diệu) 6 -Về trường cũ (Thanh Trắc Nguyễn Văn) 3 -Vu vơ với biển (Nguyễn Duy) 6 -Viết trước mùa xuân (Hoài Khánh) 8 -Vết chim bay (Phạm Thanh Thư) 9 -Viễn vông (Đoàn Thị Tảo) 10 -Vạn lý tình (Huy Cận) 10 W X -Xuân ý (Hồ Dzếch) 1 -Xonne Tình yêu (Raxun) 12 Y -Yêu (Thế Lữ) 1 -Yêu (Xuân Diệu) 1 |
ÁO TRẮNG
Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong Hôm xưa em đến, mắt như lòng Nở bừng ánh sáng. Em đi đến Gót ngọc dồn hương, bước toả hồng Em đẹp bàn tay ngón ngón thon Em duyên đôi má nắng hoe tròn Em lùa gió biếc vào trong tóc Thổi lại phòng anh cả núi non Em nói anh nghe tiềng lẫn lời Hồn em anh thở ở trong hơi Nắng thơ dệt sáng trên tà áo Lá nhỏ, mừng vui phất cửa ngoài Đôi lứa thần tiên suốt một ngày Em ban hạnh phúc chứa đầy tay Dịu dàng áo trắng trong như suối Toả phất đôi hồn cánh mộng bay Huy Cận :rolleyes: |
YÊU
Yêu là chết ở trong lòng một ít Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu Người ta phụ hoặc thờ ơ chẳng biết Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt Tưởng trăng tàn hoa tạ với hồn tiêu Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu! Yêu là chết ở trong lòng một ít Họ lạc lối giữa u sầu mờ mịt Những người si theo dõi dấu chân yêu Và cảnh đời là sa mạc vô lieu Và tình ái là sợi dây vấn vít Yêu, là chết ở trong lòng một ít…. Xuân Diệu :P |
NGẬP NGỪNG
Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé Để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân Ngó trên tay thuốc lá cháy lụi dần Tôi nói khẽ: Ôi làm sao nhớ thế! Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé Em tôi ơi, tình nghĩa có gì đâu Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu Thuở ân ái mong manh hơn nắng lụa Hoa bướm ngập ngừng, cỏ cây lần lữa Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé Tôi sẽ trách, cố nhiên nhưng rất nhẹ Nếu trót đi em hãy gắng quay về Tình mất vui lúc đã vẹn câu thề Đời chỉ đẹp khi hãy còn dang dở Thơ viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ Cho ngàn sau lơ lửng với ngàn xưa…. Hồ Dzếnh :lol: |
MÌNH GỬI THƠ CỦA "MÌNH" LÊN ĐƯỢC KHÔNG VẬY?. GIỜ THÌ NÓ CHƯA BẤT HŨ NHƯNG BIẾT ĐÂU CHỪNG MAI NÀY... GIỐNG NHƯ NHÀ THƠ HỮU LOAN ĐÓ. CHỈ LÀM CÓ MỘT HAI BÀI (MÀ CŨNG ĐÂU CÓ HAY GÌ) THẾ MÀ AI CŨNG ĐỌC. HƠN NỮA GIỜ LẠI ĐƯỢC MUA BẢN QUYỀN CẢ TRĂM TRIỆU. MÌNH LÀM NHIỀU BIẾT ĐÂU CHỪNG CÓ BÀI... HAY THÌ SAO!
ĐÙA VỚI BẠN MỘT CHÚT CHO VUI VẬY. Ý MÌNH MUỐN NÓI LÀ MÌNH CŨNG RẤT YÊU THƠ, NẾU VÀO DIỄN ĐÀN, ĐÚNG CHỔ NÀY MÀ ĐỌC ĐƯỢC NHỮNG BÀI THƠ ĐƯỢC CHỌN LỌC KỸ CÀNG, CÓ HỆ THỐNG THÌ TUYỆT VÔ CÙNG. Ý ĐỊNH CỦA BẠN MÌNH NHIỆT LIỆT ỦNG HỘ VÀ RẤT MONG LÀ BẠN SẼ CUNG CẤP CHO TỤI MÌNH NGÀY CÀNG NHIỀU NHỮNG BÀI THƠ... BẤT HŨ. CỐ LÊN NHÉ! |
Thơ của sư huynh PhanDinh hả .....để nghĩ coi ....hình như chúng ta có topic " thơ con cóc " đó huynh ....
Chúc những bài thơ của huynh sớm thành cóc bất tử.........good luck |
Vô cùng thương tiếc báo tin, thơ của những người chuẩn bị bất hủ không được post, làm ơn chuyển qua thơ CON CÓC giúp em cháu nó mừng......ở đây nhà tranh vách đất chỉ chứa những người nổi tiếng, hihihihi, khi nào thành bất hủ mời anh quay lại, sẵn sàng đón tiếp và ưu tiên post lên trang bìa, hhehe
|
NHỮNG GIỌT LỆ
********************************* Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi! Bao giờ tôi hết được yêu vì Bao giờ mặt nhật tan thành máu Và khối lòng tôi cứng tựa si? Họ đã xa rồi không níu lại Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa… Người đi, một nửa hồn tôi mất Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ Tôi vẫn còn đây hay ở đâu? Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu? Sao bông phượng nở trong màu huyết Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu? Hàn Mặc Tử PS: Hỡi thế gian, tình là gì??? Khiến người ta sống dở chết dang……:( :( |
THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU
******************************** Cuối trời mây trắng bay Lá vàng thưa thớt quá Phải chăng lá về rừng Mùa thu đi cùng lá Mùa thu ra biển cả Theo dòng nước mênh mang Mùa thu vào hoa cúc Chỉ còn anh và em Chỉ còn anh và em Là của mùa thu cũ Chợt làm gió heo may Thổi về xao động cả Lối đi quen bỗng lạ Cỏ lật theo chiều mây Đêm về sương ướt má Hơi lạnh qua bàn tay Tình ta như hàng cây Đã qua mùa bão gió Tình ta như dòng song Đã yên ngày thác lũ Thời gian như là gió Mùa đi cùng tháng năm Tuổi theo mùa đi mãi Chỉ còn anh và em Chỉ còn anh và em Cùng tình yêu ở lại Kìa bao người yêu mới Đi qua cùng heo may Xuân Quỳnh |
YÊU
******* Ta đi thơ thẩn bên vườn mộng Em nấp sau hoa khúc khích cười Ngừng bước ta còn đương bỡ ngỡ Lẳng lơ em ngắt đoá hồng tươi Em ném cho lòng ta đón lấy Bông hoa phong kín ý yêu thương Hay đâu hoa giấu mầm gai sắc Sướt cạnh lòng ta mấy vết thương Yêu em từ đó ta phơi phới Sống ở trong nguồn thú đắm say Nhưng cũng sống trong đau khổ nữa Miệng cười trong lúc nhắm chua cay Thế Lữ |
TRUYỆN CỔ TÍCH
*********************** Em ạ, ngày xưa vua nước Bướm Kén nhân tài mở Điệp lang khoa Vua không lấy trạng, vua thề thế Con bướm vàng tuyền đậu thám hoa Vua liền gọi gả con gái yêu Nàng đẹp như em, chả nói điêu Vua nuông hai vợ chồng phò mã Cho nhởn nhơ xem hoa sớm lại chiều Một hôm hai vợ chồng quan Thám Mê mải xem hoa lạc lối về Vợ khóc: “Mình ơi, em hãi lắm!” Trời chiều lạc lối tới vườn lê Vườn đầy hoa trắng, như em ấy Bỗng một bà tiên hiển hiện ra Sao mà đẹp thế! Tiên mà lại! Nữ chúa vườn lê đi thăm hoa Bà thấy vợ chồng con bướm dại Sụt sùi ngồi khóc dưới hoa lê Đến bên âu yếm bà thương hại “Ý hẳn hai con lạc lối về? Đây về nước Bướm đường thì xa Về tạm nhà ta ngủ với ta Có đủ chăn thêu cùng gối gấm Có nhiều bánh ngọt ướp hương hoa….” Đêm ấy chăn êm và gối êm Vợ chồng ăn bánh với bà tiên Ăn xong thoắt chốc liền thay lốt Chồng hoá làm anh, vợ hoá em. (:)) 1938- Nguyễn Bính PS: Tỏ tình thế thì…….chết ngắt….chứ còn gì???? :blink: |
ĐIỀU ANH KHÔNG BIẾT
***************************** Riêng điều ấy không bao giờ anh biết Có một lần em lỡ hẹn với anh Chiều vàng xanh nơi góc phố xanh Em đến gần cánh cửa xanh hé mở Bên bậc cửa có một đôi guốc đỏ (???) Đôi chân em sao khó bước qua Chỉ một bước thôi là hết cách xa Anh gần lắm…..phía bên kia đôi guốc Chẳng biết vì sao chân em lui bước Chiều đương xanh bên cánh cửa xanh Có lẽ nào em lỡ hẹn cùng anh??? Đôi guốc đỏ biết rằng em đã tới……:( Phi Tuyết Ba |
ĐÀN BÀ
********** Nhiều khi ta tự yêu ta Trách mưa trách nắng, trách hoa chóng tàn Giận hờn chẳng dễ hoà tan Ngọt ngào giành hết không gian cho mình Ngỡ rằng có mỗi ta xinh Ngỡ rằng trời cũng tỏ tình với ta Chao ơi!Tính nết đàn bà Đã yêu trái đất phải là của riêng…. Dương Dương Hảo :angry: :rolleyes: :D |
ĐÔI BỜ.
Thương nhớ ơ hờ, thương nhớ ai Sông sa từng lớp lớp mưa dài Mắt kia em có sầu cô quạnh ? Khi chớm heo về một sớm mai. Rét mướt mùa sau chừng sắp ngự Bên này em có nhớ bên kia ? Giăng giăng mưa bụi quanh phòng tuyến Quạnh vắng chiều sông lạng đất tề. Khói thuốc xanh dòng khơi lối xưa Đêm đêm sông Đáy lạnh đôi bờ Thoáng hiện em về trong đáy cốc Nói cười như chuyện một đêm mơ. Xa quá rồi em, người mỗi ngả Bên này đất nước nhớ thương nhau Em đi áo mỏng luôn hờn tủi Giòng lệ thơ ngây có dạt dào ? TRẦN QUANG DŨNG. |
XUÂN Ý
Có ai bên cửa ngồi hong tóc Cho chảy lan thành một suối hương... Sắc biếc giao nhau, cành bắt cành Nước trong, hồ ngợp thủy tinh xanh. Chim bay, cành trĩu trong xuân ý Em đợi chờ ai ? khuất bức mành. Giữa một giờ thiêng, tình rất đẹp Rất buồn và cũng rất thanh thanh Mày ai bán nguyệt ? người ai nhỏ ? Em ạ, yêu nhau, chết cũng đành ! HỒ DZẾNH. |
Hoa Cỏ May - Nguyễn Bính
Hồn em như hoa cỏ may Một chiều cả gió bám đầy áo anh |
QUÊ HƯƠNG *********************** Thuở còn thơ ngây hai buổi đến trường Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ " Ai bảo chăn trâu là khổ ? " Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao. Có những ngày trốn học Đuổi bướm cạnh cầu ao Mẹ bắt được... Chưa đánh roi nào đã khóc ! Có cô bé nhà bên nhìn tôi cười khúc khích... Cách mạng bùng lên Rồi kháng chiến trường kỳ Quê tôi đầy bóng giặc Từ biệt mẹ tôi đi Cô bé nhà bên có ai ngờ...cũng vào du kích Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích Mắt đen tròn ( thương thương quá đi thôi! ) Giữa cuộc hành quân không nói một lời Đơn vị đi qua , tôi ngoái đầu nhìn lại Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi... Hòa bình...tôi trở về đây Với mái trường xưa , bãi mía , luống cày Lại gặp em thẹn thùng nấp sau cánh cửa Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ... Chuyện chồng con " khó nói lắm anh ơi ! " Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùi Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng . Hôm nay nhận được tin em Không tin được dù đó là sự thật Giặc giết em rồi quăng mất xác Chỉ vì em là du kích em ơi ! Đau xé lòng anh , chết nửa con người! Xưa yêu quê hương vì có chim , có bướm Có những ngày trốn học bị đòn roi Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất Có một phần xương thịt của em tôi . Giang Nam :huh: :huh: :huh: |
Hai Sắc Hoa Ti Gôn
****************************** Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc Tôi chờ người đến với yêu đương Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng Dải đường xa vút bóng chiều phong Và phương trời thẳm mờ sương cát Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng Người ấy thường hay vuốt tóc tôi Thở dài trong lúc thấy tôi vui Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi Thuở đó nào tôi đã hiểu gì Cánh hoa tan tác của sinh ly Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng Là chút lòng trong chẳng biến suy Ðâu biết lần đi một lỡ làng Dưới trời đau khổ chết yêu đương Người xa xăm quá, tôi buồn lắm! Trong một ngày vui pháo nhuộm đường Từ đấy thu rồi, thu lại thu Lòng tôi còn giá đến bao giờ Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ Người ấy, cho nên vẫn hững hờ Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời Ái ân lạt lẻo của chồng tôi Mà từng thu chết, từng thu chết Vẫn giấu trong tim bóng một người Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ Và đỏ như màu máu thắm pha Tôi nhớ lời người đã bảo tôi Một mùa thu trước rất xa xôi Ðến nay tôi hiểu thì tôi đã Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng Người ấy sang sông đứng ngóng đò Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng Trời ơi, người ấy có buồn không? Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ Tựa trái tim phai, tựa máu hồng TTKH :unsure: :unsure: |
Anh Yêu Em
****************** Anh yêu em đến nay chừng có thể Ngọn lửa tình chưa dễ đã tàn phai Nhưng không thể để em bận lòng thêm nữa Hay hồn em phải đượm bóng u hoài Anh yêu em âm thầm không hi vọng Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen Anh yêu em yêu chân thành đằm thắm Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em. Puskin :rolleyes: :rolleyes: |
Bài Thơ Thứ Nhất
************************* Thuở trước hồn tôi phơi phới quá, Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương... Nhưng mà nghệ sĩ từ đâu lại, Êm ái trao tôi một vết thương. Tai ác ngờ đâu gió lạ qua, Làm kinh giấc mộng những ngày hoa, Thổi tan tâm điệu du dương trước Và tiễn Người đi bến cát xa Ở lại vườn Thanh có một mình, Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh; Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo, Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành. Và một ngày kia tôi phải yêu Cả chồng tôi nữa lúc đi theo Những cô áo đỏ sang nhà khác, - Gió hỡi! làm sao lạnh rất nhiều ? Từ đấy không mong, không dám hẹn Một lần gặp nữa dưới trăng nghiêm, Nhưng tôi vẫn chắc nơi trời lạ, Người ấy ghi lòng :"vẫn nhớ em !" Đang lúc lòng tôi muốn tạm yên, Bỗng ai mang lại cánh hoa tim Cho tôi ép nốt lòng dư lệ Rỏ xuống thành thi khóc chút duyên ? Đẹp gì một mảnh lòng tan vỡ Đã bọc hoa tàn dấu xác xơ! Tóc úa giết dần đời thiếu phụ... Thì ai trông ngóng, chả nên chờ ! Viết đoạn thơ đầu lo ngại quá Vì tôi còn nhớ hẹn nhau xưa : - "Cố quên đi nhé, câm mà nín Đừng thở than bằng những giọng thơ !" Tôi run sợ viết; lặng im nghe Tiếng lá thu khô siết mặt hè Như tiếng chân người len lén đến. - Song đời nào dám găp ai về! Tuy thế, tôi tin vẫn có người Thiết tha theo đuổi nữa, than ôi Biết đâụ..tôi : một tâm hồn héo, Bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi! T. T. Kh :( :( |
Bài Thơ Cuối Cùng
************************* Anh hỡi tháng ngày xa quá nhỉ ? Một mùa thu cũ, một lòng đau ... Ba năm ví biết anh còn nhớ, Em dã câm lời, có nói đâu ! Đã lỡ, thôi rồi ! chuyện biệt ly, Càng khơi càng thấy lụy từng khị Trách ai mang cánh "ty-gôn" ấy, Mà viết tình em, được ích gì ? Chỉ có ba người đã đọc riêng, Bài thơ "đan áo" của chồng em. Bài thơ "đan áo" nay rao bán, Cho khắp người đời thóc mách xem... Là giết đời nhau đấy, biết không ? ....Dưới dàn hoa máu tiếng mưa rung, Giận anh, em viết dòng dư lệ, Là chút dư hương : điệu cuối cùng ! Từ đây, anh hãy bán thơ anh, Còn để yên tôi với một mình, Những cánh hoa lòng, hừ ! đã ghét, Thì đem mà đổi lấy hư vinh. Ngang trái đời hoa đã úa rồi, Từng mùa gió lạnh sắc hương rơị.. Buồng nghiêm thờ thẫn hồn eo hẹp, Đi nhớ người không muốn nhớ lời ! Tôi oán hờn anh, mỗi phút giây, Tôi run sợ viết, bởi rồi đây Nếu không yên được thì tôị..chết Đêm hỡi ! làm sao tối thế nầy ? Năm lại năm qua cứ muốn yên Mà phương ngoài gió chẳng làm quên; Và người vỡ lỡ duyên thầm kín, Lại chính là anh ? anh của em ! Tôi biết làm sao được hỡi trời ? Giận anh, không nỡ ! Nhớ không thôi ! Mưa buồn, mưa hắt, trong lòng ướt... Sợ quá đi, anh..."có một người" !... T. T. Kh :( :( |
BÀI THƠ ĐAN ÁO
************************* Chị ơi nếu chị đã yêu Đã từng lỡ hái ít nhiều đau thương, Đã xa hẳn quãng đời hương Đã đem lòng gửi gió sương mịt mùng . Hay chăng chị , mỗi chiều đông , Đáng thương những kẻ có chồng như em. Vẫn còn giá lạnh trong tim Đan đi đan lại áo len cho chồng . Con chim ai nhốt trong lồng, Hạt mưa nó rụng bên song bơ thờ . Lưng trời nổi tiếng tiêu sơ Hay đâu gió đã sang bờ li tan ! Tháng ngày miễn cưỡng em đan Kéo dài một chiếc áo lam cho chồng, Như con chim nhốt trong lồng Tháng ngày than tiếc ánh hồng năm nao . Ngoài trời hoa nắng xôn xao, Ai đem khóa chết chim vào lồng nghiêm ? Ai đem lễ giáo giam em Sông hờ hết kiếp trong duyên trái đời ? Lòng em khổ lắm chị ơi Trong bao ngờ vực với lời mỉa mai . Quang cảnh lạ , tháng năm dài Đêm đêm nằm tưởng ngày mai giật mình ! ./. ( T.T.KH ) |
THƠ VIẾT TẶNG ANH
***************************** Tháng mười trời trở nắng hanh Có cô hàng phố phơi chăn trước thềm Gió qua lay động bức rèm Tấm gương trong suốt ánh đèn nê-ông . Tôi không có một căn phòng Lang thang suốt những năm ròng tuổi thơ Gia tài là mấy bài thơ Dẫu bao người đọc vẫn chờ đợi ai . Núi cao biển rộng sông dài Tôi đi khắp chốn tìm người tôi yêu Tấm khăn và những đường thêu Nghe trong điệu hát những điều say mê Có anh dũng sĩ trở về Tấm huân chương dưới nắng hè chói chang Đêm dài thức nhớ lang thang Người yêu tôi với con đường mùa đông Anh là của những dòng sông Của miền gió cát , của vùng bão mưa Anh là của những bài thơ Còn phần nào để bây giờ của em ? Ở bên hàng phố trước thềm Hoa phong lan điệu nhạc êm buổi chiều Vị chua là bát canh riêu Vị cay là trái hạt tiêu đất mình Em không có đến bức mành Để che nắng gió cho anh tháng ngày Gia tài chỉ có bàn tay Đường gân xanh , vết chai dày từ xưa Gia tài chỉ có bài thơ Bao năm viết để bây giờ tặng anh . ./. ( Xuân Quỳnh ) |
Chim chiều sải cánh trốn hoàng hôn,
Chuông gửi không gian nhạc điệu buồn. Nhìn giải mây mờ che đất nước, Nghe chìm khát vọng tuổi yêu đương . Quê mẹ lầm than nỡ lạnh lùng, Đường vào quốc sử mặc rêu phong Thôi đành lỗi hẹn người em gái Gác lại một bên chuyện của lòng . Nhí nhảnh hồn nhiên lúc cạnh tôi, Nhìn đời là chuỗi những ngày vui . Yêu nàng tôi muốn cho nàng biết Nước mất tình nhà cũng mất thôi . Giờ phút chia tay biết nói gì ? Như say hương vị phút từ ly Nàng cười : - Vạn lý dù ngăn cách Chung thủy tình ta chẳng giảm suy . Đời có học đâu chữ lỡ làng, Ngày về khao khát đẹp yêu đương Phong sương, cố quận tìm dư ảnh Ước vọng tàn theo bụi cuối đường . Nàng đã trao thề trả nắng thu, Đốt thư tình cũ tự bao giờ, Đã say hương ấm bên người mới Nhắc chuyện ngày xưa với hững hờ. Tôi đã yêu em cả cuộc đời Đường duyên ai cản bước tình tôi ? Ba cung sáu viện, ngàn hoa lệ Xin đổi cho tôi lấy một người ! Đời nếu chỉ là trang tiểu thuyết Thì xin viết lại chuyện ngày xưa : Yêu thương đôi lứa trong tha thiết Chẳng nói bao giờ phút tiễn đưa . Em đã nói gì trước với tôi ? Nhắc mà chi nữa chuyện xa xôi . Đời người giây phút nhiều đau khổ Là phút buồn thương chuyện đã rồi . Cũng tưởng thời gian sẽ xóa mờ Niềm đau dần vợi với tàn thu, Càng tìm quên lãng càng nhung nhớ Câu chuyện sang sông chẳng đợi đò . Đau đớn người yêu đã lấy chồng Tình ơi, tay trắng lại hoàn không ! Ta về ghi lại trong tâm khảm Hình ảnh ngây thơ dưới nắng hồng . Đào Tiến Luyện |
Đôi mắt người Sơn Tây
Quang Dũng ******************************* Em ở thành Sơn chạy giặc về Tôi từ chinh chiến cũng chạy ra Cách biệt bao ngày quê Bất Bạt Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì Vầng trán em vương trời quê hương Tóc em dìu dịu buồn tây phương Tôi thấy xứ Đoài mây trắng lắm Em có bao giờ em nhớ thương? Từ độ thu về hoang bóng giặc Điêu tàn thôi lại nối điêu tàn Đất đá ong khô nhiều ngấn lệ Em có bao giờ em chứa chan? Mẹ tôi em có gặp đâu không? Những xác già nua ngập cánh đồng Tôi cũng có thằng em bé dại Bao nhiêu rồi xác trẻ trôi sông Đôi mắt người Sơn Tây U uẩn chiều lưu lạc Buồn viễn xứ khôn khuây Cho nhẹ lòng nhớ thương Em mơ cùng ta nhé Bóng ngày mai quê hương Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn Về núi Sài Sơn ngắm lúa vàng Sông Đáy chậm nguồn quanh Phủ Quốc Sáo diều khuya khoắt thổi đêm trăng Bao giờ tôi gặp em lần nữa Ngày ấy thanh bình chắc nở hoa Đã hết sắc mùa chinh chiến cũ Còn có bao giờ em nhớ ta? |
Hẹn Hò
*************** Anh đã nói, từ khi vừa gặp gỡ: "Anh rất ngoan, anh không dám mong nhiều "Em bằng lòng cho anh được phép yêu; "Anh sung sướng với chút tình vụn ấy". Em đáp lại : "Nói gì đau đớn vậy! "Vừa gặp anh em cũng đã mến rồi "Em phải đâu là ngọn nước trôi xuôi "Chưa hy vọng sao anh liền thất vọng?" Lời nói ấy về sau đem gió sóng Cho lòng anh đã định chỉ yêu thôi Anh tưởng em là của của anh rồi Em mắc nợ, anh đòi em cho được Đấy, ai bảo em làm anh mơ ước! Lúc đầu tiên anh có mộng gì đâu! Tưởng có nhau ai ngờ vẫn xa nhau, Em ác quá! Lòng anh như tự xé... Xuân Diệu |
Chiều
************** Hôm nay trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn... Lá hồng rơi lặng ngỏ thuôn Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương. Phất phơ hồn của bông hường, Trong hơi phiêu bạt còn vương má hồng. Nghe chừng gió ý qua sông, E bên lau lách thuyền không vắng bờ Không gian như có dây tơ Bước đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn. Xuân Diệu |
Cảm Xúc
****************** Làm thi sĩ , nghĩa là ru với gió Mơ theo trăng, và vơ vẩn cùng mây, Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây, Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến. Đây là quán tha hồ muôn khách đến; Đây là bình thu hợp trí muôn hương; Đây là vườn chim nhả hạt mười phương, Hoa mật ngọt chen giao cùng trái độc.... Đôi giếng mắt đã chứa trời vạn hộc; Đôi bờ tai nào ngăn cản thanh âm : Của vu vơ nghe mãi tiếng kêu thầm ... Của xanh thắm thấy luôn màu nói sẽ ... Tay ấp ngực dò xem triều máu lệ, Nghìn trái tim mang trong một trái tim Để hiểu vào giọng suối với lời chim, Tiếng mưa khóc, lời reo tia nắng động. Không có cánh nhưng vẫn thèm bay bổng; Đi trong sân mà nhớ chuyện trên trời : Trút ngàn năm trong một phút chơi vơi ; Ngắm phong cảnh giữa hai bề lá cỏ ... Tôi chỉ là một cây kim bé nhỏ, Mà vạn vật là muôn đá nam châm; Nếu hương đêm say dậy với trăng rằm, Sao lại trách người thơ tình lơi lả Xuân Diệu |
HƯƠNG CỐ NHÂN
*************************** Thuở trước loài hoa chửa biết cười Vô tình con bướm trắng sang chơi "Khác nào tôi đã sang chơi đấy" -Rước bướm dừng chân. Hoa hé môi.... Từ đấy loài hoa mới biết cười "Cũng như nàng mới biết yêu tôi" Hoa yêu dấu bướm cho nên bướm Quả quyết yêu hoa đến trọn đời. "Ai dạy nàng yêu? Có phải là...." Nào ngời hư đến thế là hoa! Hoa đi đón rước bao nhiêu bướm Từ bướm xuân xanh đến bướm già. "Tôi chỉ thèm yêu lấy một lần" Có người đi giữa xứ mùa xuân Thấy con bướm trắng bay thơ thẩn Ý hẳn đi tìm hương cố nhân Nguyễn Bính |
MƯA XUÂN
***************** Em là con gái trong khung cưởi Dệt lụa quanh năm với mẹ già Lòng trẻ còn như cây lụa trắng Mẹ già chưa bán chợ làng xa. Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay Hoa xoan lớp lớp rụng rơi đấy Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ Mẹ bảo:"Thôn Đoài hát tối nay". Lòng thấy giăng tơ một mối tình Em ngừng thoi lại giữa tay xinh Hình như hai má em bừng đỏ Có lẽ là em nghĩ đến anh Bốn bên làng xóm đã lên đèn Em ngữa bàn tay trước mái hiên Mưa chấm bàn tay từng chấm lạnh Thế nào anh ấy chả sang xem! Em xin phép mẹ vội vàng đi Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe Mưa bụi nên em không ướt áo Thôn Đoài cách có một thôi đê. Thôn Đoài vào đám hát thâu đêm Em mải tìm anh chả thiết xem Chắc hẳn đêm nay giờng cửi lạnh Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em. Chờ mãi anh sang anh chẳng sang Thế mà hôm nọ hát bên làng năm tao bảy tuyết anh hò hẹn Để cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng! Mình em lầm lũi trên đường về Có ngắn gì đâu một dãi đê! Áo mỏng che đầu mưa nặng hạt Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya. Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay Hoa xoan đã nát dưới chân giày Hội chèo làng Đặng về ngang ngõ Mẹ bảo:"Mùa xuân đã cạn ngày!" Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày Bao giờ em mới gặp anh đây? Bao giờ hội Đặng đi ngang ngõ Để mẹ em rằng hát tối nay?? Nguyễn Bính |
TỰ HÁT
************** Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng Trái tim em, anh đã từng biết đấy Anh là người coi thường của cải Nên nếu cần anh bán nó đi ngay Em cũng không mong nó giống mặt trời Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống Lại mình anh với đêm dài câm lặng Mà lòng anh xa cách với lòng em. Em trở về đúng nghĩa trái tim Biết làm sống những hồng cầu đã chết Biết lấy lại những gì đã mất Biết rút gần khoảng cách của yêu, tin Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em Biết khao khát những điều anh mơ ước Biết xúc động qua nhiều nhận thức Biết yêu anh và biết được anh yêu Mùa thu nay sao bão mưa nhiều Những cửa sổ con tàu chẳng đóng Giải đồng hoang và đại ngàn tối xẫm Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh Em lo âu trước xa tắp đường mình Trái tim đập những điều không thể nói Trái tim đập cồn cào cơn đói Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn Em trở về đúng nghĩa trái-tim-em Là máu thịt đời thường ai chẳng có Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi. /Xuân Quỳnh |
Đơn Sơ
************ Em nói trong thư: "Mấy bữa rày, "Sao mà bươm bướm cứ đua bay; "Em buồn em nhớ, chao ! em nhớ ! "Em gọi thầm anh suốt cả ngày. "Ngoài ấy vui không, anh của em ? "Trong này đã có nắng vàng êm; "Mỗi lần nắng rọi, em ra cửa, "Em nghĩ gì đâu, đứng lặng im. "Mùa xuân khó chịu quá đi thôi ! "Cảnh đẹp làm em thấy lẻ loi, "Chim hót xui em nghe quạnh quẽ: "-- Hay là anh đã bỏ em rồi ? "Ồ ! mới nghiêng mình xem nước trong, "Vui mừng em thấy má em hồng..." Em tôi ăn nói vô duyên quá ! Em đốt lòng anh, em biết không ? Xuân Diệu |
Giục Giã
*************** Mau với chứ, vội vàng lên với chứ, Em, em ơi, tình non đã già rồi; Con chim hồng, trái tim nhỏ của tôi, Mau với chứ ! Thời gian không đứng đợi. Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa, Nắng mọc chưa tin, hoa mọc không ngờ, Tình yêu đến, tình yêu đi ai biết ! Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt: Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài Gấp đi em , anh rất sợ ngày mai; Đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn. Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến; Dung nhan xê động, sắc đẹp tan tành. Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh, Quay mặt lại: cả lầu chiều đã vỡ Vì chút mây đi, theo làn vút gió. Biết thế nào mà chậm rãi, em ơi ? Sớm nay, sương xê xích cả chân trời, Giục hồng nhạn thiên di về cõi bắc. Ai nói trước lòng anh không phản trắc, Mà lòng em, sao lại chắc trơ trơ ? -- Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ, Đốt muôn nến sánh mặt trời chói lọi; Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối, Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm. Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm, Anh hút nhụy của mỗi giờ tình tự. Mau với chứ ! Vội vàng lên với chứ ! Em, em ơi ! Tình non sắp già rồi... Xuân Diệu |
Lời Kỹ Nữ
************* Khách ngồi lại cùng em trong chốc nữa; Vội vàng chi, trăng sáng quá, khách ơi. Đêm nay rằm: yến tiệc sáng trên trời; Khách không ở, lòng em cô độc quạ Khách ngồi lại cùng em ! Đây gối lả, Tay em đây mời khách ngả đầu say; Đây rượu nồng. Và hồn của em đây, Em cung kính đặt dưới chân hoàng tử . Chớ đạp hồn em ! Trăng từ viễn xứ Đi khoan thai lên ngự đỉnh trời tròn. Gió theo trăng từ biển thổi qua non; Buồn theo gió lan xa từng thoáng rợn. Lòng kỹ nữ cũng sầu như biển lớn, Chớ để riêng em phải gặp lòng em; Tay ái ân du khách hãy làm rèm, Tóc xanh tốt em xin nguyền dệt võng. Đẩy hộ hồn em triền miên trên sóng, Trôi phiêu lưu không vọng bến hay gành; Vì mình em không được quấn chân anh, Tóc không phải những dây tình vướng víu. Em sợ lắm. Giá băng tràn mọi nẻo; Trời đầy trăng lạnh lẽo suốt xương da. Người giai nhân: bến đợi dưới cây già, Tình du khách: thuyền qua không buộc chặt. Lời kỹ nữ đã vỡ vì nước mắt. Cuộc yêu đương gay gắt vị làng chơi. Người viễn du lòng bận nhớ xa khơi, Gỡ tay vướng để theo lời gió nước. Xao xác tiếng gạ Trăng ngà lạnh buốt. Mắt run mờ, kỹ nữ thấy sông trôi. Du khách đi. Du khách đã đi rồi. Xuân Diệu |
Phải Nói
***************** "Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ ? "Anh tham lam, anh đòi hỏi quá nhiều. "Anh biết rồi, em đã nói em yêu; "Sao vẫn muốn nhắc một lời đã cũ ?" -- Yêu tha thiết , thế vẫn còn chưa đủ, Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng; Không tỏ hay , yêu mến cũng là không. Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch. Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích, Em biết không ? Anh tìm kiếm em hoài. Sự thật ngày nay không thật đến ngày mai... Thì ân ái có bao giờ lại cũ ? Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ, Phải nói yêu, trăm bận đến nghìn lần; Phải mặn nồng cho mãi mãi đêm xuân, Đem chim bướm thả trong vườn tình ái. Em phải nói, phải nói, và phải nói Bằng lời riêng nơi cuối mắt, đầu mày, Bằng nét vui, bằng vẻ thẹn, chiều say, Bằng đầu ngả, bằng miệng cười, tay riết Bằng im lặng, bằng chi anh có biết ! Cốt nhất là em chớ lạnh như đông, Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng, Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ . Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ . Xuân Diệu |
Aó Lụa Hà Đông
*********************** Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung Bay vội vã vào trong hồn mở cửa Gặp một bữa, anh đã mừng một bữa Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn Thơ học trò anh chất lại thành non Và đôi mắt ngây ngất thành chất rượu Em không nói đã nghe từng giai điệu Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh Anh trông lên bằng đôi mắt chung tình Với tay trắng, em vào thơ diễm tuyệt Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết Trời chợt mưa, chợt nắng, chẳng vì đâu Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại Để anh giận, mắt anh nhìn vụng dại Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời Em đi rồi, sám hối chạy trên môi Những tháng ngày trên vai, buồn bỗng nặng Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng (Nguyên Sa) |
Trúc Đào
Trời nào đã tạnh cơn mưa Mà giông tố cũ còn chưa muốn tàn Nhà người tôi quyết không sang Thù người tôi những đêm nằm nghiến răng Quên người, nhất quyết tôi quên Mà sao gặp lại còn kiên nhẫn chào Chiều xưa có ngọn trúc đào Mùa thu lá rụng bay vào sân em Mùa thu lá rụng êm đềm Như cô với cậu cười duyên dại khờ Bởi vì hai đứa ngây thơ Tình tôi dạo ấy là ...ngơ ngẩn nhìn Thế rồi trăng sáng lung linh Em mười sáu tuổi giận hờn vu vơ Sang năm mười bảy không ngờ Tôi con nít nhỏ ngồi mơ cũng thừa Tôi mười bảy tuổi buồn chưa Đầu niên học mới dầm mưa cả ngày Chiều nay ngang cổng nhà ai Nhủ lòng tôi chỉ nhìn cây trúc đào Nhưng mà không hiểu vì sao Gặp người xưa lại nhìn nhau mỉm cười? ( Nguyễn Tất Nhiên) |
Tuổi mười ba
******************* Trời hôm ấy mưa nhiều hay rất nắng? Mưa tôi trả về bong bóng vỡ đầy tay Trời nắng ngọt ngào... tôi ở lại đây Như một buổi hiên nhà nàng dịu sáng. Trời hôm ấy mười lăm hay mười tám? Tuổi của nàng tôi nhớ chỉ mười ba Tôi phải van lơn ngoan nhé, đừng ngờ... Tôi phải dỗ như là... tôi đã nhớn. Tôi phải đợi như là tôi đã hẹn Phải thẹn thò như sắp cưới hay vừa yêu Phải nói vơ vào rất vội: người yêu Nếu có ai hỏi thầm: ai thế? Tôi nói lâu rồi... nhưng ngập ngừng khe khẽ Để giận hời chim bướm trả dùm tôi Nhưng rồi lòng ai ủi " nắng chưa phai" Tình chưa cũ bởi vì tình chưa mới... Má vẫn đỏ, đỏ một màu con gái Với những lời hiền dịu nhưng chua ngoa Lòng vẫn ngỡ ngàng:tóc ướp bằng thơ Sao hương sắc lên mắt mình thi tứ?... Và đôi mắt nhìn tôi ngập ngừng chia sẻ Đôi mắt nhìn trời nhè nhẹ mây nghiêng Tôi biết nói gì? Cả trăm phút đều thiêng Hay muốn nói nhưng lòng mình ngường ngượng Chân díu bước và mắt nhìn vương vướng Nàng đến gần tôi chỉ dám... quay đi Cả những giờ bên lớp học trường thi tà áo khuất thì thầm " chưa phải lúc"... Áo nàng vàng tôi về yêu hoa cúc Áo nàng xanh tôi mến nắng sân trường Sợ thư tình ko đủ nghĩa yêu thương Tôi thay mực cho vừa màu áo tím... Chả có gì... sao lòng mình cũng thẹn Đến ngượng ngùng bỡ ngỡ... hay là ai? Trăm bức thư lót giấy kẻ dòng đôi mà nét chữ còn run run( dù rất nhẹ Tôi đã viết hay chỉ thầm âu yếm kể Tôi đã nhìn hay lặng lẽ say sưa Nên đêm vui sao cũng chớm buồn thưa và lo sợ khi lòng mừng quá đỗi... Rồi trách móc: trời ko gần cho tay với Và cả nàng hư quá, sao mà kiêu... Nên đến trăm lần:" nhất dịnh mình chưa yêu..." Hôm nay nữa..... nhưng lòng mình sao lạ quá.... (Nguyên Sa) |
Nguyên Ðán
********************* Xuân của đất trời nay mới đến Trong tôi xuân đến đã lâu rồi; Từ lúc yêu nhau, hoa nở mãi Trong vườn thơm ngát của hồn tôi. Xuân Diệu |
Tương Tư Chiều
Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm Anh nhớ em, em hỡi! anh nhớ em Không gì buồn bằng những buổi chiều êm Mà ánh sáng đều hòa cùng bóng tối. Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành Mây theo chim về dãy núi xa xanh Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ. Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ. Thôi hết rồi! còn chi nữa đâu em! Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm, Với sương lá rụng trên đầu gần gũi, Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi, (Ðược giận hờn nhau, sung sướng bao nhiêu!) Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh. Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh. Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi! Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm Xuân Diệu |
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 10:46 AM. |
Website sử dụng phần mềm vBulletin phiên bản 3.6.8
do Công ty TNHH Jelsoft giữ bản quyền từ 2000 - 2024.
Hội CHS Lê Quý Đôn-Long An giữ bản quyền nội dung của website này